Nay ngày tiên trở trường sau gian dài nghỉ tết.
Giảng viên đột gọi điện Trì Vãn, Sư Phó khoa Vật Lý kế bạn việc, bây giờ bạn phòng chuyến.”
Tôi cúp chút khó hiểu.
Chẳng Phó Kỳ giáo trẻ tuổi nhất khoa vật lý giáo ưu tú, khuôn mặt điển nhất trường.
Những tấm hình chụp lén trong đang giảng bài cặp kính vàng chiếc áo mi trắng, dễ dàng nhận được hàng trăm nghìn lượt tương tác Douyin.
Theo lý nói, cái này giáo vặt cần đỡ, thể lượt tôi.
Tôi mang tâm chút hồi hộp đến, đứng ngoài gõ cửa phòng Phó.
Vừa gõ nhẹ cái cánh cửa đã ra rồi.
Trước giờ đây bóng mặc chiếc áo mi trắng vặn thể mỹ, mờ mờ thể thấy được hình mỹ dấu vết tập thể dục chăm chỉ.
Tôi lên vài nút áo ngẫu được tháo để lộ ra cặp xươ/ng quai thanh tú và táo a-dam(trái cổ) tròn.
Vừa ngẩng đôi đen sâu thẩm ấy.
“Giáo phép cố gắng bình mức thể.
Không ai thể biết được, nội tâm này, vô vàng săn đang đi/ên cuồ/ng gào thét.
“Ừm, vào đi.” Thầy nghiêng gọi vào.
Tôi ngoan ngoãn bước vào phòng, đi ngang ấy, hương thoang thoảng thoáng qua, khiến tâm bay bổng.
Còn đứng vững giáo Phó đã lên tiếng: Tại sao chia anh?”
Tôi choáng váng mặt mày, xung quanh, đâu ai.
Tôi vào tai giáo đâu đeo tai nghe.
“Dạ?” người
Thầy cụp xuống, ánh chăm chăm vào Không nói, anh cái máy game sẽ chia anh sao?”
... hóa ngay lập tức.
“ game?”
“Ừm.” Phó Kỳ gật “Nếu muốn những thứ khác, anh thể ứng em, chỉ cần chia được.”
“Giáo nhận nhầm vậy?” cẩn thận li tí hỏi.
Mặc biết sắp bại lộ vẫn muốn hiểu biết và thông trong lòng tôi, thể hẹn hò mạng.
Phó Kỳ chằm vào chừng hai giây, sau cúi xuống, bật hình điện lên xem.
“Không nhầm người.”
Màn hình điện ấy, hình tôi.
Tấm hình cầm macchiato dâu ngồi nép vào sofa, vô vui vẻ.
.....Đó thằng mang theo khi nhà tôi.
Tôi nhớ đó, lấy ảnh để đăng lên vòng bạn bè, nên rủ chụp hình, chối.
Giờ nghĩ cốc rất khả năng Phó Kỳ m/ua.
Thấy đứng thừ ra đó, Phó Kỳ tiến Còn muốn chối nữa không?”
Thầy tiến hơn chút, hương thoang thoảng ùa về.
Tôi chần chừ do dự chút nói: Em ra điều này, rất thể hông tin, hình thầy...bị 16 tuổi lừa rồi.”
“?” Thầy khẽ cau mày.
“Nghĩa là...người game, gẫu ra em.”
“ Em quên đã chuyện điện nhau, anh đây vẫn nhớ rõ em.”
“ Thật vội vàng lấy điện mình ra Thầy xem, đây mới wechat này.”
Phó Kỳ liếc giao diện điện Cho dùng số đi nữa tiên add anh.”
“ sư....” muốn giải bỗng điện lên.
“ tài liệu chị nhờ đem chị, giờ nè, chị đang đâu?”
Á à đúng lắm, ha hửng gửi chỗ mình nhờ nhanh chóng đem đây.
Trên khuôn mặt Phó Kỳ này lấy nỗi lấy ra vào nó.
Tôi thể tr/ộm.
Thầy ngồi cái ghế da, đôi chân mảnh khảnh được ngón thon dài sẽ xoa nhẹ trang sách.
Ánh nắng khe cửa sổ chiếu thẳng vào mặt khiến cả toát lên lạnh lùng và quý phái.
Tôi thể hiểu được.
Một lạnh lùng và xuất này sao thể yêu đương được.
Nói hơn sao thể hẹn hò thằng 16 tuổi nhà bị lừa nhiều đồ chơi, đồ vặt thế chứ.
Nhận thức phòng chống l/ừa đ/ảo yếu kém vậy sao?
Đột chuông điện vang lên c/ắt ngang suy nghĩ sâu xa tôi.
“ lầu số mấy? Em thấy.”
Tôi bất đắc dĩ chạy xuống lầu dưới nó.
Hồi lâu mới thấy cầm xấp tài liệu vẫy vẫy đây nè.”
“ Chà, được.” nắm lấy ống áo kéo đi phía hành lang.
“ Chị vậy, định đãi bữa sao?” Nó thơ đi hỏi.
Tôi nở nụ cười nhẹ nhàng: Không chị đưa đi cái này.”
“?” Nó đột dừng định đi tiếp nữa, nói: đừng nữa.”
Đến cửa thằng nhóc vẫn cứ bám ch/ặt vào tường chịu nhúc nhích, vào mông cái, nói: đây, tùy đ/á/nh m/ắng, cần nương đâu.”
Xung quanh đột yên tĩnh, x/ấu đang lan ra bầu khí.
Một thằng yêu dấu mình, trong bộ đồ sinh chiếc balo đựng tập đang đeo vai Phó Kỳ, trong chiếc áo mi trắng ngồi mặt thờ ơ, nhau nên lời.
Thằng nhãi liếc Phó Kỳ, sau chột dạ đi chỗ khác, cúi ngoan ngoãn ngón tay.
“ Không mày rất lừa khác sao?” lên Nào, nhanh giới thiệu bản mình đi chứ.”
Nó thể chịu đựng được ánh công kích nữa, bèn trong nước mắt:“ anh, Dâu Nhỏ Ngọt Ngào anh hẹn hò mạng.”
Phó Kỳ đang ngồi ghế phòng, dùng ngón gõ nhẹ lên mặt bàn, mặc ánh biểu lộ xúc gì, giác áp bức ngày nặng nề.
Em toàn dám ngẩng lên chút, đứng phía sau chỉ thấy thể ngừng r/un r/ẩy.
Có lẽ khóc rồi.
Tôi mặc thương đáng đời.
Phó Kỳ im sau Trì Vãn, đã lừa tình tôi, đã thành, nên chịu trách lời và mình không?"
“ Vâng” cuối xuống, nhận lỗi: lỗi sẽ chịu trách tất cả những thất kinh gây ra.”
“ Không cần bồi thường những thất kinh tế.” Thầy tháo cặp kính xuống, xoa xoa khoảng giữa hai mày “Chỉ sau này sẽ ai game nữa.”
“ biết sao.
“ Em đã trái tan vỡ, định chịu trách sao?”
Tôi liếc sang hướng đang cầm cặp đứng bên, đang giả đà điểu, khóe miệng gi/ật giật: Em trái tan nát sao?”
Phó Kỳ rất nghiêm túc: vậy, đã sữa, tặng nhóc game. Mặc hẹn hò rất nghiêm túc.”
Tôi: “...”
Đây hả? tin. Nhưng dám nói.
Thầy nhướng mày: "Bị lừa gạt, rất lòng, rất cần bầu bạn. sắp thi đại học, chỉ thể đùn đẩy chuyện này thôi.”
Tôi hóa đ/á.
Phó Kỳ khẽ nhếch khóe miệng, sâu xa nói: Sau này, phiền bạn Trì Vãn rồi.”