Sóc Nhỏ Cô Đơn

Chương 15.

02/04/2025 16:13

Tôi chưa từng ở gần nhiều sói đến thế bao giờ.

Hắn có lẽ cảm nhận được tôi đang run trên lưng, nên khẽ nói: "Đừng sợ."

Giọng hắn dịu dàng lạ thường - kiểu tôi chưa từng nghe thấy bao giờ.

"Ha." Bầy sói nghe được câu nói đó, con đầu đàn lại giễu cợt: "Thân còn chẳng giữ được, còn an ủi con sóc à?"

Hắn không đáp, chỉ đứng đó với vẻ bất khả xâm phạm.

Dù không thấy mặt hắn, tôi vẫn cảm nhận được cơ thể căng cứng

- tư thế sẵn sàng chiến đấu bất cứ lúc nào.

Bầy sói đối diện cũng chẳng nói thêm lời nào, xông lên cắn x/é hắn.

Tôi hoảng đến mức không biết làm gì, chỉ biết bám ch/ặt lấy hắn.

Tiếng gầm gừ của bầy sói vang khắp Bắc Sơn.

Hắn liên tục né đò/n, phòng thủ rồi phản công, nhưng luôn cẩn thận không để bất kỳ con nào tới gần tôi.

Cuối cùng, hắn gầm lên một tiếng chấn động khiến cả bầy h/oảng s/ợ bỏ chạy.

"Sợ lắm à?" Khi bầy sói đã đi hết, hắn mới hỏi tôi.

Tôi nép trên lưng hắn:

"Tôi tưởng mình sắp ch*t rồi."

Bộ lông hắn bị tôi gi/ật đ/au điếng, lúc đó tôi mới oà khóc nức nở.

Hắn cõng tôi về hang, suốt đường không nói lời nào.

Khi về đến tổ, hắn đặt tôi xuống rồi bắt đầu liếm láp bộ lông tôi.

Trong thế giới động vật chúng tôi,

đây là cách thể hiện sự an ủi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
10 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm