Thông linh sư 1: Ngọc nuôi quỷ

Chương 12

17/05/2024 19:28

"L/ừa đ/ảo... không! Đại sư! C/ầu x/in cô c/ứu tôi, tôi sai rồi, tôi vẫn chưa muốn ch*t!"

"Chủ live, tôi vẫn thích dáng vẻ cứng mồm cứng miệng lúc trước của cô hơn."

"Đừng đùa nữa, nếu như đây là thật thì chủ live rất nguy hiểm đó, đại sư, cô nghĩ cách c/ứu cô ấy đi."

Tôi nhìn Chu Dĩnh, hỏi: "Còn bao nhiêu chu sa?"

Cô ta lắp ba lắp bắp lấy ra phần còn lại: "Chỉ... chỉ còn lại nhiêu đây thôi."

Tôi khẽ nhíu đầu mày: "Nhà cô có gạo nếp không?"

"Có!" Chu Dĩnh vội gật đầu, sau đó lại bật khóc: "Gạo nếp ở phòng bếp, nhưng tôi không dám ra ngoài."

"Hai q/uỷ thi này đạo hạnh quá cao, tuy hạt châu kia đã vỡ nhưng vẫn chưa hoàn toàn bị hủy, tôi cần phải ở đây chờ nó ch/áy thành tro bụi, tạm thời không giúp cô được, đợi lát tôi sẽ thử gọi dã q/uỷ xung quanh nhà cô tới thu hút sự chú ý của mẹ và bà nội cô, cô mang theo chu sa trốn đến phòng bếp, trộn lẫn gạo nếp với chu sa và vẽ một vòng tròn quanh mình, bọn họ tạm thời sẽ không làm hại cô được, nhưng khoảng cách quá xa, dã q/uỷ tôi gọi sẽ không kiên trì được bao lâu nên cô cần phải nhanh lên!"

Chu Dĩnh vừa khóc vừa gật đầu: "Được được được."

Tôi cắn rá/ch đầu ngón tay, vẽ bùa trong không trung: "Âm dương thiên địa, nghe hiệu lệnh của ta, hoán!"

Tiếng đ/ập cửa dừng lại, sau đó là một trận q/uỷ gào.

"Ngay lúc này, chạy mau!"

Chu Dĩnh cắn ch/ặt răng, đẩy cửa lao ra ngoài.

Ống kính camera lướt qua bà nội và mẹ cô ta đang quần nhau với hai bóng đen, mặt lộ ra sự hung á/c, cực kỳ đ/áng s/ợ.

Chu Dĩnh lật tung tủ hòm lấy ra một túi gạo nếp đổ ra sàn, sau đó rắc chu sa lên trên.

Bỗng nhiên, một cơn gió thổi tới, phần chu sa còn lại hoàn toàn đã bị thổi bay.

"Tìm được con rồi."

Bà nội Chu Dĩnh bất ngờ xuất hiện bên ngoài vòng tròn, nhìn cô ta cười.

"A..." Chu Dĩnh ngồi bệt trên sàn ôm đầu khóc: "Đại sư c/ứu tôi, c/ứu tôi với!"

Bà nội cô ta vươn tay ra, móng tay dài chĩa về phía Chu Dĩnh.

Nhưng giây tiếp theo, bà ta giống như bị thứ gì đó làm cho bị bỏng mà bỗng rụt tay trở lại, hậm hực trừng mắt nhìn Chu Dĩnh.

Hóa ra là do gạo nếp trên sàn đã dính chu sa, vòng tròn bảo vệ kia đã được hình thành.

Chu Dĩnh thở phào.

Đột nhiên cô ta cảm thất sau lưng ớn lạnh, một bàn tay chầm chậm bò lên lưng cô ta, qua camera điện thoại, cô ta nhìn thấy có một người đang tựa trên vai mình, sắc mặt đen tím, hai mắt toàn lòng trắng, không có đồng tử.

Chu Dĩnh trợn tròn mắt, ngất xỉu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
5 Tiểu Lỗi Chương 56
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14

Mới cập nhật

Xem thêm