8.
Đôi hằn tơ m/áu áo sơ mi bị cởi ra hai quai phía nhẵn nhụi
Có nốt ruồi màu đen ở quai bên trái trông giống giọt nước sắp rơi.
Tôi còn chưa kịp phản ứng của đã phủ lên tôi .
Trái với tính lạnh lùng của đôi của mềm mại và bỏng giống mốt rụi tất thảy của tôi.
Lúc đầu tôi gắng hết thoát ra dần dần tôi bị cuốn sự bỏng đó, đầu lưỡi nhẹ nhàng con cẩn thận cánh ra rồi cuồ/ng càn bên lam mút gì tinh nhất.
Mãi đến khi tôi sắp ngạt mới tay.
Nhịp của rất gấp đứng dậy, từ từ cài lại áo.
Đầu óc còn đang choáng váng tôi nghe thấy giọng nói khàn khàn và trầm của : Em lòng muốn chia đến vậy sao ? "
Tôi mở miệng, chút tội lỗi Vâng "
Anh cúi đầu nhìn tôi ánh Thạch Quả xuyên thấu tâm h/ồn tôi .
Giọng nói của càng trầm xuống : “ Đi tôi khổ sở vậy sao? ”
Thẩm Trí Viễn dài hơi mệt mỏi nhắm lại : Tống Tiểu Mễ, thật khó giữ người cứ muốn đi ra ngoài chơi tuyết. Quên đi thể đi "
" Thẩm Trí Viễn... "