Thoáng một cái đã năm trôi qua.
Tuy vẫn hiểu cảm xúc phức con người, nhưng rằng, yêu Lan nhiều.
Mỗi khi chúng chuyện ấy, đều đ/è lên tôi, ép nói nói lại: "Kỳ Tiểu Ly yêu Lan."
Sau một như thế, cảm toàn khó chịu, choáng váng.
Nhưng chỉ nghĩ là do mình mệt nên ngủ thiếp đi.
Nào ngờ đâu, sáng hôm sau, phát hiện mình thể mở mắt ra, thể tỉnh lại được.
Tôi có thể nghe Lan gọi tên hết đến khác.
Tôi muốn lại ấy, nhưng lại bất lực.
"Chúng đưa nó thôi." giọng nói tộc trưởng.
Họ đến tộc sao?
"Khi nào Tiểu Ly mới tỉnh lại?"
"Không biết."
"Sau khi Tiểu Ly khỏe lại, các người sẽ thả nó nhà chứ?"
"Nhà nó là ở trên núi."
Sau đó, chìm vào giấc ngủ.