Vong Quốc

Chương 10

28/03/2024 15:36

10.

Sau khi từ trở công tác c/ứu tai tốt đẹp, đế hết sức khen ngợi.

Ông hỏi đương nhiên thể tiền vậy thì quá thô rồi.

Tôi hoa, chỉ một nét bút, phong làm huyện chúa, giao cho một thái ấp lớn, cho phép trọt bất cứ muốn.

Bận quá mệt rồi, sức, ở nhà nằm liệt cả tuần.

Ân thưởng đế gửi phủ tướng.

Cha nương tự hào tôi, nhưng họ mạo hiểm, vì sống cần nữa.

Ông nhìn Kỳ lại càng thêm thuận mắt.

Kỳ nhiều phàn nàn rằng, nhiều lúc ai chú trợn mắt trắng tròng nhìn ta.

Có lẽ vì quá rảnh rôi , nằm mơ trước, đầu tiên công viên giải trí Kỳ Phong.

Nhưng chưa bắt đầu chơi, thúc.

Tiếp tượng trong viện, Kỳ nằm cùng phòng bệ/nh, nằm hôn bất tỉnh.

Lúc đầu lắm, suốt một thậm chí có thể mơ thấy tượng khi đang chợp mắt buổi trưa.

Kỳ kéo một góc, thần bí nói:

“Tôi nằm mơ một mơ.”

Tôi nhướn mày.

“Mơ thấy đang nằm trong viện, hôn bất tỉnh.”

Tôi tiếp “Liên mơ cả một thậm chí ngủ trưa mơ thấy”.

Cậu nhìn tôi: mơ thấy sao?”

Ừm, gật đầu.

Tôi đưa suy đoán mình: xem một lời gợi cho không? Ông trời chắc cảm thấy tích lũy công đức lao trong việc c/ứu tai ban thưởng cho có thể trở về”.

mặc nhưng bóng dáng vo/ng quốc lại giống một thanh sắc bén treo đầu, biết khi sẽ gi*t ta.

Cả hai bắt đầu cố gắng trở lại.

Nhảy sông, nước vẫn chưa ngập tới đầu thì bị vệ c/ứu lên.

Hạc đỉnh hồng, loại th/uốc đ/ộc độc nhất, hết hàng còn tồn lại trong cửa hàng nước giải khát mà vẫn xảy ra.

Cũng đúng, lại bị chảy hai ngày.

Tìm một vắng tr/eo c/ổ t/ự t* nhưng quả nhà lại sập xuống.

Hai nhìn những chiếc dày mấy người, Kỳ trọng lượng thế chứ, hai thế mà lại làm g/ãy nhà được.

Ông trời bạc này, thực sự đang lại hai tôi.

Lúc muốn sống thì bắt ch*t, bây giờ muốn thì lại bắt sống.

Chưa kịp đợi giày vò giãy giụa quả thì có tin từ trong cung đến, thượng Kỳ cung.

Trong đại điện, người nhìn nghiêm chỉ tiếc rèn sắt thép

Tôi nghi hoặc, mấy ngày có làm chọc gi/ận gây rắc rối đâu.

“Trẫm biết tình yêu hai bền hơn vốn thỏa thuận hậu dịp Trung thu trăng rằm sẽ ban hôn cho tử.”

Hoàng đế rồi đưa một chiếu chỉ màu vàng tươi: “Ai mà biết tới vậy? Thôi vậy. Chiếu chỉ hai cứ cầm lấy trước vậy. Vạn đừng gây lộn xộn nhốn nữa.”

Thì vệ báo cáo hành động mấy ngày thượng, thượng cho rơi bẫy tình, muốn vì tình yêu.

Ngay trong đêm liền cung, đặt rư/ợu đ/ộc tấm vải trắng tr/eo c/ổ trước bàn án.

Doạ cho mức nghĩ nghĩ lại mọi tám trăm lần, nghĩ hổ thẹn triều đường.

Hoàng đế yêu cầu vệ trình bày rõ ràng xảy giữa tử, cho muốn chia rẽ uyên ương, nhất thời hai nghĩ muốn vì tình.

Chuyện mức này, lại làm ng/u ngốc nên từ chối nữa.

Tôi cau mày, hướng nghĩ chó ti/ệt vậy.

Mặc từ chối nhưng đế vẫn cho ngùng, quyết định ấn định ngày cưới.

Tôi nháy mắt Kỳ Phong, yêu cầu từ chối ngay, ngờ anh chỉ đầu thậm chí còn thèm nhìn tôi.

Sau khi khỏi đại điện, bước nhanh, bước tới ngăn lại.

“Sao lúc nãy chuyện?”

Ánh mắt đảo đảo lại: “Cả ngày xử lý công văn… bận cả rồi, ý.”

“Vậy sao?”

Kỳ gần quả thực bận hơn đế sai giám sát bộ.

Mỗi tìm đều đang bận xem xét, phê duyệt công văn.

A Nhị xuất báo cáo: “Đại Tự Khanh đợi ở phủ nhiều giờ rồi.”

Kỳ thở phào nhẹ chối bỏ nhiệm, vàng bỏ bị sói đuổi theo.

Tôi lại ăn người.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

An Ý

Chương 1
#BERE TỪ KHI CHUỘC Thân RA KHỎI NHÀ HỌ TỐNG, ta mở một tiệm bánh nhỏ ở phía tây thành. Mỗi ngày nhào bột, hấp bánh, đón khách tiễn người, cuộc sống trôi qua yên bình thư thái. Thế nhưng vào một đêm mưa gió bão bùng, đại công tử nhà họ Tống – người từng là chủ cũ – bỗng gõ cửa phòng ta trong đêm khuya. Trong lòng chàng ôm theo một bé gái độ ba tuổi. Chàng nói: “Cô nương An Ý, nhà gặp biến cố, tình thế nguy nan, tiểu muội không người nhờ cậy, không biết cô nương có thể tạm thời trông nom một hai chăng?” Ta chỉ do dự trong chốc lát, rồi đáp lời: “Được.” Dù sao, Tống gia đối với ta có ân cứu mạng, ta không phải hạng người vong ân phụ nghĩa. Từ đó mười năm trôi qua, ta thủ vững tiệm bánh, nuôi bé con lớn lên thành thiếu nữ tuổi trăng rằm, cho đến ngày Tống gia lại một lần nữa khôi phục thanh thế. Ta nghĩ, ân tình đã báo đủ, cũng đến lúc nên suy tính chuyện cả đời của mình rồi. Nào ngờ đúng ngày xem mắt, đại công tử nhà họ Tống mặc quan phục màu đỏ thắm, đường hoàng ngồi ngay giữa sân nhà ta. Ánh mắt sắc bén đảo qua, khiến bao người hoảng hốt như ngồi trên đống lửa. Chàng nói: “Ta tới... để thay nàng trông chừng một phen.”
Chữa Lành
Cổ trang
Ngôn Tình
0
MÙI TIỀN Chương 3
Quy Môn Chương 15
Tri Dư Tri An Chương 21