Một sau, tại tiệc đầy tháng.
Lý tổng có quý tử nhé, dồi dào hahaha.
Cố Dạ: Phúc này cho ông, ông có muốn không?
Ngoại truyện ba: Chuyện Tiểu Bảo
Tiểu sắp tròn một rồi hai vợ chồng vẫn chưa tên. đêm hết thi ý.
Cậu hy vọng lên Dạ, dù của bảo bối kém sang.
"Thu Dạ, bé sắp đầy rồi, Tối đó, nằm trên giường mỏi bàn bạc với Dạ.
Tiểu so với các bé dung tích ngạc, khóc to - khái do gen Alpha cấp cao. Dù chưa đầy nhưng ngũ của Tiểu lộ rõ nét, hàng dày và đôi mắt tựa hệt Dạ.
Mỗi lần nhìn phiên bản thu của trong lòng, đều muốn véo má, sao giống vợ nào!! Học tập trai đi chứ!
Lăng mỗi lần nghe lẩm bẩm đều cười ngớt. cùng trong nhà có bé giống hắn, thú vị.
Mỗi bế Tiểu như búp bê Nga lồng nhau, buồn cười.
"Thu Dạ, hình như mới th/ai, chuẩn bị lắm mà, giờ cho em không?" hiếm nũng nịu, giọng mại - tone chuyên chó lớn.
"Vợ em một tiếng bảo bối hoặc chồng biết đâu nhớ ra" gối đầu lên đùi Thanh, phận sờ cậu.
"Thu Dạ, nghiêm túc, đùa xoa đầu xong mượt của Ngoài cảm dâng trào, cậu hiếm lời ngọt ngào thế này.
"Gọi bảo bối nghiêm túc Thanh, lâu rồi em bảo bối, chăng có rồi bảo bối của em nữa?" rồi lật người, phùng như cá nóc bơm hơi.
Lăng buồn cười bất lực, đành xuống khẽ "bảo tai chó ngốc.
Cố lập tức ôm chầm vợ, dụi mạnh vào Thanh. May Alpha cấp cao chứ chó thật, thì nghi ngờ dính đầy nước dãi mất.
Thỏa rồi, hở chạy thư lấy cuốn sổ khoe với Thanh.
Lăng đầy mong mở sổ ra.
Quả nhiên ngoài dự đoán, cả trang giấy chi chít tên. Có lấy thi, có từ, có Kinh Thi, có điển cổ ngôn...
Đương nhiên gái.
Lăng Thanh: ... Thật phục sùng bái gái này.
"Thu Dạ, có hứa với em sẽ chuẩn bị cả trai mà?" - kiên nhẫn hỏi.
Cố dậy: "Có có, ở sau".
Lăng lật trang, định trai sau.
Cẩu Đản
Thiết Trụ
Lăng Thanh: ...
Cũng cần qua loa thế này...
Lăng hy vọng hay cho nữa. nghĩ nếu yêu cầu trai, cả Trụ" có.
"Vợ nghĩ Cẩu Đản nằm dài trên thảm dưới giường, đầu nói.
"Ngủ thôi" người.
Tưởng chừng qua, đêm mơ màng nghe tiếng Tiểu trong cạnh.
"Cẩu Đản ngoãn, bố bế nào~"
"À ơi~ Cẩu Đản khóc, ba tỉnh giấc~"
Lăng Thanh: ???
Từ đó, Tiểu có đầu tiên - Cẩu Đản.
Hôm sau, nghe này, cảm thấy cả người ổn.
"Thơm em Cẩu Đản~" niềm lớn nhất mỗi ngày của ngắm em, dù thấp thành vẫn kiễng chân nhìn.
Không nghi ngờ gì, nghe thế nên học theo. Có lẽ do m/áu mủ em, nghe tiếng Tiểu hiếm mở mắt, ngoáy đầu ụt ịt đáp lời.
Lăng ngắm khoảnh khắc ấm áp của hai em, c/ắt chỉ tiếc Đản".
Một cậu Tiểu ra cửa sổ phơi nắng, bé cứ nhìn chằm chằm gốm hoa lam về đó.
Lăng chợt lóe ý tưởng. Em bé thích nó thế, lại cùng nhà với bảo bối, hẳn duyên phận dày. Thế chính cho - Từ.
Sau này lớn lên, Tiểu vô cùng rỡ vì bố cho thường. lần nhớ xuất phát bình, một gốm hoa lam, nhóc thầm cảm ơn vì Hoa.
Dĩ nhiên, ngày sau trong nhà vẫn rộn ràng tiếng Đản~"
Thôi kệ, x/ấu dễ nuôi, tự ủi.
- Hết -