Người đối là tôi, sau bữa ăn thì phải nữa rồi.
Anh ta phải nước ngoài.
Tôi được tin từ cũ anh ta.
Cách đây vài ngày, đăng ảnh mình.
Trong ảnh, hai đang tựa vào nhau dưới đèn đường, trải dài rất xa.
Nhìn thoáng qua có rằng đó là vỉa hè viên cấp tôi, con để trở về ký túc xá sau tự buổi tối.
Trên trang còn theo caption, “Hóa vẫn là anh.”
01
Tôi tên là Đàm An Nam, từ nhỏ là đứa trẻ con nhà ta miệng xóm.
Lúc thi phổ thông được nhận vào thành tôi, còn là nhất.
Tôi vị trí thứ ba lớp, vị trí thứ và thứ hai tương đối định là hai cạnh tranh.
Một tên là Dật Thanh, còn tên là Cẩm.
Một là yêu thầm lúc cấp 3, là mà yêu thầm.
Vào buổi sáng mùa hè năm thứ tôi, bố có chuyến tác tỉnh lỵ.
Lúc lái đi qua tôi, là hành trình con dĩ mất tới nửa hồ, bố chỉ phút tiện tới cửa học.
Ánh nắng ban mai rất dịu dàng, chiếu vào thể, phủ hơi ấm, hề cảm thấy nóng bức.
Tôi tưởng mình là đầu tiên ngờ rằng cậu sẵn rồi.
Cậu đang cạnh cửa nắng mỏng manh xuyên qua mái tóc trên trán, mi dài cũng được nhuộm màu ấm áp.
Mặc áo sơ mi trắng tinh và đeo tai nghe, cậu cầm cây bút giữa ngón tay thon dài trắng nõn và vẽ vời cuốn sách, mặt điềm tĩnh cậu đắm chìm sáng và nắng ban mai.
Cậu quay đầu thấy tôi, hiện rõ là rất nhiên. Cậu ngờ có tới sớm vậy.
“Chào buổi sáng.” Giọng nói trẻo từ núi chảy xuống.
“Chào buổi sáng.” đột nhiên thấy khẩn trương, họng có chút hơi khô.
Tôi bước chỗ ngồi, đặt cặp sách xuống, hít hơi sâu rồi lén cậu lúc này, ý cậu quay về cuốn sách.
Một góc trái tim mở ra.
Tình yêu đó giống cơn mưa phùn mùa xuân, gây sóng nhẹ trên mặt hồ phẳng lặng.
Không hề mãnh liệt khiến trái tim rung động.
Tôi bắt đầu ý chi tiết cuộc sống cậu chẳng hạn cậu là sớm vào mỗi buổi sáng. Cậu thích uống Coca, chơi bàn, nghe nhạc nhẹ và thích tên là Cẩm.
Tùy Cẩm, ấu đại khái là có dáng bạch phú mắt tôi. Cô xinh gia tốt, giỏi và hơn nữa tính cũng rất tốt.
Khi còn nhỏ, thầy câu nói đó khi cảm hứng tôi:Thượng đế đóng cửa định mở cửa khác bạn.
Câu nói đúng với thượng đế chỉ mở cửa và cửa sổ còn mở cả cửa trời ấy.
Tôi gh/en tị.
Gh/en tị là chỉ nhỉnh hơn chút, khi lệch đủ lớn thì chỉ còn ngưỡng m/ộ.
Kỳ nghỉ hè cấp ba THPT trọng ngắn hơn so với bình thường.
Ngày đầu tiên năm thứ hai cấp bàn thì thầm vào tai tôi: gì Hai vị bá ta, ở bên nhau rồi đó.”
Ừm, sớm điều đó.
Về bản nh.ạy cả.m hơn lứa và giỏi che cảm xúc mình hơn.
Cách Dật Cẩm khác với cậu khác.
Khi tin phát từ miệng khác, cũng quá buồn, chẳng sao thắt mức được.