Hôm sau, tôi đặc biệt đến hiệu th/uốc m/ua một tuýp kem trị s/ẹo.
Ngày nào tôi cũng kiên trì thoa cho Hứa Kiều.
Hứa Kiều có vẻ rất bối rối trước những điều này, bởi trước kia tôi thường hay m/ắng nhiếc đ/á/nh đ/ập cậu ấy.
Chúng tôi cùng nhau đến lớp, cùng nhau hẹn hò.
Hứa Kiều cũng trở nên quấn quýt tôi hơn.
Tôi giữ lời hứa, dẫn cậu ấy đi ăn uống, đi chơi.
Chúng tôi trở nên giống một cặp đôi bình thường, thậm chí còn lãng mạn hơn cả những cặp đôi khác.
Tôi không biết điều này tốt hay x/ấu, nhưng may mắn là Hứa Kiều tạm thời chưa có ý định hại tôi.
Nhân ngày Quốc tế Thiếu nhi, tôi dẫn Hứa Kiều đến công viên giải trí, nơi ngập tràn tiếng cười đùa rộn rã.
Hứa Kiều dừng bước trước cổng công viên: "Đây là..."
Tôi đáp: "Công viên giải trí."
Hứa Kiều chưa từng đến đây bao giờ, tôi cũng vậy.
Thuở nhỏ lo cơm áo gạo tiền, lớn lên có tiền lại chẳng còn hứng thú.
Nhưng khi thực sự đặt chân tới nơi này, tôi nhận ra mình vẫn mong được đến đây.
Tôi liếc nhìn Hứa Kiều: "Cậu từng đến đây chưa?"
Cậu ấy lúng túng: "Chưa."
Tôi cười: "Tớ cũng thế, đây đều là lần đầu tiên của chúng ta."
Tôi còn đặc biệt tra c/ứu trước các trò chơi.
Không khí ở công viên thật tuyệt, tối nay còn có b/ắn pháo hoa.
Trên vòng đu quay, chúng tôi cùng xem lại những bức ảnh chụp trong ngày.
"Oa, cậu xem này, pháo hoa này đẹp quá! Còn cả cái này nữa!"
Hứa Kiều đỏ mặt, gật gù ngồi bên cạnh.
Tôi lấy từ trong túi ra những viên kẹo đã chuẩn bị sẵn: "Chúc mừng Quốc tế Thiếu nhi!"
Hứa Kiều ngẩn người, như vừa nhớ ra lý do hôm nay đến đây: "Nhưng... Tớ đâu còn là trẻ con..."
Tôi bóc vỏ kẹo đút vào miệng cậu ấy: "Ai nói thế? Hôm nay là ngày 1 tháng 6, tất cả mọi người đều có thể là trẻ con, ăn kẹo xong sẽ ngọt ngào cả năm!"
Ánh mắt Hứa Kiều cong cong như trăng non, đầu lưỡi quấn lấy viên kẹo ngọt lịm: "Cảm ơn A Trì, tớ chưa từng được đón ngày lễ nào bao giờ, cảm giác được ăn mừng thật tuyệt."
Nghe vậy, lòng tôi trào dâng niềm hạnh phúc: "Cậu vui là được!"
"Sau này chúng ta còn được đến đây nữa không? Tớ muốn đi cùng A Trì... A Trì sẽ không bỏ rơi tớ chứ?"
Tôi gi/ật mình, nhận ra đây là câu hỏi trí mạng.
Tôi lập tức đáp: "Đương nhiên là không, cậu muốn đến lúc nào cũng được, tớ sẽ không bỏ rơi cậu đâu!"
Miễn là cậu ấy không đ/âm ch*t tôi, tôi sẵn sàng ở bên cậu ấy mãi mãi!