Tòa Nhà Đang Xây

Chương 13

08/03/2025 00:51

Tôi lén lút quay lại mặt phía nam của tòa nhà.

Từ xa, tôi đã nhìn thấy bóng dáng gã bóng chày.

Hắn đứng trước cửa công ty chúng tôi, mắt dán vào cánh cửa kính.

Ngay giây tiếp theo, gã bóng chày giơ cao gậy lên, đ/ập mạnh vào cánh cửa kính.

Một nhát, rồi lại thêm nhát nữa.

Tim tôi như muốn nhảy khỏi lồng ng/ực.

Không thể tưởng tượng nổi tên đeo kính bị nh/ốt trong công ty giờ đang h/oảng s/ợ đến mức nào.

Gã bóng chày không phát hiện ra tôi, toàn bộ sự chú ý của hắn đang dồn vào người trong cửa kính.

"Mày thà nhảy xuống ch*t còn hơn ch*t dưới tay tao sao?"

Giọng hắn đầy chế nhạo.

Tôi lập tức hiểu - tên đeo kính đang chuẩn bị nhảy lầu.

Nhân lúc hai người đang đối đầu, tôi lẻn vào căn phòng trống bên cạnh.

Th* th/ể anh Vương vẫn nằm đó.

Tôi bước tới gần, ngửi thấy mùi bài tiết sau khi ch*t.

Anh Vương thực sự đã tắt thở.

Không có vết m/áu vì nạn nhân bị bóp nghẹt đến ch*t, trên cổ có một vết hằn thừng dày đã thâm đen.

Nén cơn buồn nôn, tôi lật người th* th/ể.

Hai thứ đã biến mất.

Một là điện thoại của anh ấy.

Thứ hai là chùm chìa khóa luôn mang theo người.

Đứng dậy, tôi cảm giác màn sương trong đầu đang dần tan biến, một vài sự thật đang hiện ra.

Nhưng ngay khi định tiếp tục suy nghĩ, tiếng thét chói tai vang lên từ bên ngoài cửa sổ.

Tên đeo kính đã nhảy xuống!

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm