Có phải đa nghi quá chăng?
Nhỡ lại là một hiểu lầm thì sao?
Mối qu/an h/ệ vừa hàn gắn được của chúng sẽ thực sự tan vỡ thể vãn.
Để đề phòng, phải chuẩn lui cho mình.
Sờ tìm điện thấy, chợt nhớ máy đã hết pin đường, để cả buổi ở chỗ Tri.
Hít sâu một hơi, cười xin lại điện đã sạc đủ. đứng phía xa, ngoảnh "Anh cất điện giúp Bác sĩ mắt còn yếu, dùng điện nhiều. Nghỉ ngơi đi, lo mấy chuyện vặt."
Trán gi/ật giật: "Em sợ sếp việc gấp tìm em."
"Sao Anh đã xin nghỉ kết hôn cho Sếp cũng đành chịu thôi."
Môi khẽ mím. Thấy vui, ôm lấy nũng nịu: "Trách anh quyết à? Anh sợ lại người quấy rầy, sợ lại biến như lần trước. Để anh giữ, anh mới tâm."
Hắn cúi hôn tôi.
Da thịt chạm nhau, yếm đắm đuối, nhưng lòng giờ đây còn ngào.
Chỉ còn nỗi sợ hãi sâu thẳm.
Không đòi lại điện nữa, quay kiểm tra bếp, rồi lầu bầu: "Vi à, bếp hỏng Em phải mẹ số gas, tắm nước nóng đâu."
Tôi vòng vo để lấy lại điện thoại.
Biết kỹ tính, ngày cũng tắm, giả vờ khó xử: "Thôi một hôm tắm cũng được. Tạm nay, sáng mai làng tìm vậy."
Đường làng lầy lội, đi xe rất phiền.
Cố liếc nhìn trời, đưa điện cho tôi.
Tim thình thịch, giả vờ nghe rõ rồi ngoài. máy, ánh mắt liếc thấy đã theo sát.
Hắn gi/ật phắt điện tay tôi.
Trái tim chững lại.