Luật bao dưỡng "chim hoàng yến"

Chương 8

19/05/2025 14:36

Tối hôm đó, và Tưởng cùng đi phía khách sạn.

Lần này, thứ trong túi tiện lợi cầm đồ ăn vặt nữa.

Mà là dụng cụ "hành sự" thực thụ.

Đó là thứ Tưởng kéo cửa hàng tiện lợi, tự chọn m/ua.

Cỡ đại.

Siêu mỏng.

.......

Mấy dòng chữ 18+ cùng chàng cố hạ thấp chọc thẳng n/ão tôi.

Tôi mắt, vội lảng ra chỗ khác.

Rút điện thoại, đi lại vài ứng dụng, giả vờ bận rộn.

Ừm.

Chỉ cần giao tiếp bằng mắt, ai nhận ra tôi.

Không m/ua.

Tôi cờ đi ngang qua thôi.

Tôi tự nhủ cuồ/ng.

Nhưng vẫn cảm thấy ánh nhìn nhân viên cửa hàng và khách hàng khác đang mình.

Từ qua cho đến lễ tân khách sạn...

Mãi khi bước phòng, mới thở nhõm.

"Tưởng X/á/c, em đi tắm trước nhé."

"Khoan đã, đừng vội."

Tôi ngơ ngác quay lại: "Còn việc nữa à?"

"Đương rồi."

Anh đưa cởi phăng áo trên người.

Đường nét cơ bắp mái tóc hơi rối vì tĩnh điện từ áo...

Sắc đẹp đàn ông đỉnh thẳng thị giác.

Lần trước qua đêm, hôn chứ cởi đồ.

Tôi đành liếc nhìn.

Nên cử hôm nay đúng là phúc lợi bất ngờ.

Giữ ch/ặt ánh mắt rời.

Ánh nhìn Tưởng chìm sâu hướng tôi:

"Sao có thể để nuôi tắm một Cần phục vụ tắm rửa tận không?"

Hai tắm chung xảy ra chuyện gì?

Khỏi nói.

Tôi nuốt ừng ực, toàn thân lên một hồi.

"...Cần."

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Âm Thanh Ba Lan Năm Ấy

Chương 6
Ngày nhà họ Tô bị khám xét, cha tôi khoác lên người tôi bộ váy áo lộng lẫy, ném tôi trước mặt binh lính: 『Đây chính là đại tiểu thư Tô Nguyệt Oanh của Tô gia.』 Mọi người đều nói cha là bề tôi trung thành. Khi gặp lại, cha đã trở thành Đại tướng Thần Vũ được tân đế sủng ái nhất, Tô Nguyệt Oanh trở thành hoàng hậu, sống trọn kiếp bên cạnh tân đế. Còn tôi, là kỹ nữ thân bại danh liệt nơi lầu xanh. Mẹ tôi vì muốn chuộc tôi, gượng gạo thân thể tàn tật đến cầu xin cha, nào ngờ bị người giữ cổng hai gậy đánh chết. Tôi cầu xin Tô Nguyệt Oanh chôn cất mẹ, không ngờ nàng nói: 『Lầu hoa đầy những kỹ nữ thanh bạch, nếu ngươi biết giữ mình, ta còn có thể giúp. Nhưng ngươi tự nguyện rũ bùn, ta sẽ không giúp kẻ như thế.』 Đêm đó, tôi bị chặt tứ chi, vứt xuống sông. Khi mở mắt lần nữa, tôi trở về ngày Tô gia bị khám xét. Lần này, hãy để Tô Nguyệt Oanh tự mình giữ gìn phẩm tiết nơi lầu xanh đi.
Cổ trang
Cung Đấu
Báo thù
0
Nhử Địch Chương 11