9.9 Tệ Mua Được Một Ma Đầu Bếp

Chương 7

04/07/2025 15:30

Một buổi chiều mùa hạ, trời nhưng đầy gió.

Tôi trở về sau buổi học, ném cặp rồi buông mình thảm tiếng thở dài kéo dài như ti/ếng r/ên của linh h/ồn mất ngủ.

Thẩm bước ra từ bếp, tay vẫn cầm khăn lau bát, hỏi: trễ deadline?”

“Không. Chỉ là… thấy mọi vẻ sống ‘thanh xuân đại hơn Đi chơi, hò, nhóm bạn thân. Còn tôi thì…”

Tôi ngừng lại, rồi lăn qua, chui góc thảm như con mèo lười vừa ván cờ cuộc đời.

“… về h/ồn m/a lau bát.”

Thẩm phản ứng gì. Một lúc sau, đặt khăn xuống, ngồi cạnh, nói đều giọng: cậu thấy chán không?”

“Cũng chút. muốn đổi.”

Tôi ngồi dậy, lưng sofa.

“Tôi sợ lạ. sợ nói sai, sợ ánh mắt, sợ đ/á/nh giá. Nhưng tôi sợ. Vì sống. định kiến, phán không?”

Thẩm trả lời ngay.

Anh nhìn tôi, lần đầu bằng ánh mắt con người.

“Tôi đ/á/nh đấy. Chẳng hạn như: Cậu ăn tệ. Cậu để vớ bên ngoài giặt đồ như cúng tổ tiên. Và cậu vẻ tự đ/á/nh mình quá khắt khe.”

Tôi phì cười, rồi lại đầu.

“Anh sẽ biến mất khi đồng không?”

“… Nếu cậu gia hạn vậy.”

“Mà… tôi gia hạn… muốn lại không?”

Thẩm hơi bất ngờ.

“Câu hỏi đó… nằm trong đồng.”

“Tôi biết. Nhưng nó nằm trong lòng tôi.”

Không gian yên lặng lúc Chỉ tiếng kim đồng hồ tách, và gió thổi qua khe cửa sổ.

Cuối cùng, Thẩm khẽ “Nếu tôi được chọn… tôi muốn lại. vì công việc. Mà vì chủ nhà.”

Đêm đó – nhật ký đ/á/nh (mục ẩn)

“Sở thích ngoài Lắng nghe.

Kỹ năng ngoài Chạm những điều cậu ấy dám nói.

Nguyện vọng ngoài Ở lại, được phép.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Bạn cùng phòng lạnh lùng vừa hung dữ vừa tàn nhẫn

Chương 17
Tôi mắc chứng thèm khát tiếp xúc da thịt. Mỗi lần phát bệnh, tôi lại không kiềm được mà đi tìm cậu bạn trúc mã để được ôm. Một hai lần thì còn chấp nhận được, nhưng nhiều quá khiến cậu ta bắt đầu ghét ra mặt. “Đàn ông con trai mà ôm ôm ấp ấp, mày không thấy ghê tởm à?” “Bệnh với chả tật? Toàn giả vờ thôi!” Một lần, người bạn cùng phòng lạnh lùng tình cờ bắt gặp cảnh đó. Anh không chế giễu tôi, ngược lại còn mở rộng vòng tay: “Nếu khó chịu, thì cậu đến bên tôi đi.” Từ đó về sau, mỗi lần phát bệnh, tôi đều tìm đến anh. Cho đến khi tôi cảm thấy tiếp tục như vậy thì ngại, muốn đổi người để tránh phiền phức. Thì nửa đêm hôm đó, người bạn cùng phòng lạnh lùng trèo lên giường tôi, lột áo ngủ của tôi ra…
496
3 Quỷ Cân Xương Chương 29
5 Địa Mẫu Chương 25

Mới cập nhật

Xem thêm