‘Bảo bối có ba ruồi, một ở vai trái, một ở một ở dái tai.’
Nhiệt độ má tăng dần.
Ch*t cha!
Dù đích danh nhưng tự nhiên vẫn x/ấu hổ.
Chỉ một đêm tình cờ thôi mà, đăng nguyên cả weibo kỷ niệm à?
Tôi lập tức vào phần bình luận xem cư dân đang bàn tán gì.
Nhìn chung, cư dân chia làm hai phe.
Một bên kinh ngạc vì Du An thoát ế, bên lại già non danh tính bối".
‘?! lên chức bố… à có người rồi?!’
‘Bảo bối ảnh hậu à?’
‘Sai rồi, chắc chắn bé Hứa Vi tui, cô mới ở chỗ với hôm trước!’
‘Tôi Tô vai trái và dái tai cô có ruồi!’
Là người trong cuộc, mãi vẫn nhịn được nick phụ bình luận:
‘Sao đối phương nam cơ chứ?’
Kết quả vừa đăng nhận gạch đ/á tơi bời:
‘Cút! thẳng như ngựa!’
‘Chuẩn! Nhìn thái thẳng như thép đúc rồi!’
‘Cười xỉu, thái đàn ông bảo bối? gh/ê, ọe!’
Hừ.
Thẳng ư?
Tối qua tưởng mình giường ấy!
Gh/ê ư?
Xin lỗi chứ, đúng hề gh/ê.
Trên giường, Du An đủ các kiểu iu", bối", "honey", "baby" luân phiên ngớt.
Tôi bóp vòng eo nhức mỏi, đặt điện thoại xuống.
Không thèm để tâm đến cái weibo đó nữa.
Chắc tối qua thái đã rồi.
Hôm tâm trạng tốt đăng đại cho vui.
Dù gì cũng chỉ đổi tí.
Tôi lên cơn, thèm x/á/c thịt.
Chẳng n/ợ ai.
Đúng vậy.
Tôi người thường.
Tôi một con cáo trắng.
Hiện tại quái hóa trải qua giai đoạn phân hóa.
Trong thời kỳ này, cảm xúc sẽ cực kỳ bất ổn.
Lại thêm đúng mùa xuân.
Như mọi người xuân về muông thú cũng... hưng phấn hơn.
Thế hôm qua được.
Đen lại quên mang theo th/uốc đặc trị Cục Quản Lý Yêu Quái.
Đành Du...