Anh Ơi, Mắng Em Nữa Đi

Chương 12

13/05/2024 09:06

12.

Khi dậy vào ngày hôm sau, có một cánh qua eo đang ôm ch/ặt vào lòng.

Tôi muốn đứng dậy nhưng lại thấy toàn thân nhức, trên nhiều dấu vết đến đ/áng s/ợ.

Nam đưa kéo vào lòng, phải dọc theo áo vào trong xoa mấy cái, trầm nói: “Còn không? Sáng nay muốn ăn gì?”

Tôi vẻ vui: “Em chó à?”

Nam cọ vào tôi: “Đúng, chó anh.”

“Anh bây giờ toàn sẽ bao giờ tách ra nữa, cũng sẽ có ai chen vào chỉ có hai quýt rời.”

Tôi thả lỏng óc, lấy lại tinh thần rồi thở dài: “Lúc trước ra lỗi anh, nhưng vậy được.”

Nam cười chen đùi vào siết “Nhưng đêm qua hề thế, khi đó chẳng phải rất thích sao?”

Tôi cụp xuống: “Nam Chu, nên vậy.”

Nghe xong này, trong ấy hiện lên một điều gì đó khó hiểu: “Em biết muốn c/ứu Nhưng sai rồi, phải đó, chính anh! Cảnh An.”

“Anh sử dụng cơ bên trong một toàn mọi thứ về anh. Chúng trời sinh một cặp.”

“Anh chỉ có cho phép sự tồn tại anh, cho phép tình trao cho em.”

“Về phần trong tưởng tượng anh, đã sớm ch*t vào ngày đến.”

“Ca, từ đến cuối chỉ có Cảnh An.”

Tôi nằm ngây ngốc trên giường, im lặng hồi hoạt động.

Từ đó trở đi, bị ở nhà, ấy xử với cực tốt, thậm cần gì cả.

Em ấy tê liệt từng chút một nhưng dần cũng quen.

Đặc biệt vào ban đêm, khi ấy tiếp xúc với tôi, hôi nhỏ xuống, nhịn được mà hỏi: “Ca, anh?”

Em ấy cưỡ/ng b/ức ép cho đến khi nghe ấy lòng: “Người yêu, tôi”.

Ngày đồng ý với sau khi ôm ch/ặt tôi, trong lòng dâng lên một cảm giác thỏa mãn.

Nam còn đặc biệt mời Tô An đến, một bàn ăn lớn: và ca đang bên nhau.”

Tô An hai tôi, khỏi liếc mắt: nên? đang khoe khoang với à?”

Một giây tiếp theo, Tô An chỉ vào tôi: phải sao? trai lại biến thành yêu, thích chơi trò à!”

Tôi chưa kịp đã qua eo nói: vậy, chính muốn khoe khoang, ai bảo cẩu đ/ộc thân chứ.”

M/a thuật kích đôi khi sức sát thương đ/áng s/ợ.

Cuối Tô An sắc mặt vặn vẹo rời đi: sự hiểu nổi tại sao hôm nay lại đến nơi này.”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm