Cáo Và Sói

Chương 17

21/05/2025 18:57

“Sói Sói Gh/en Tị.jpg”

Du nói nhanh thì làm rất nhanh.

Chỉ khoảng nửa tiếng sau, đã có mặt.

Còn dẫn một phong lẫm liệt?

Thì ra thái tử gia ra ngoài phô trương vậy sao?

Dường đạo đã biết sẽ đến, nên đã bị sẵn máy quay cho chương trình.

Sau khi cười nịnh nọt chào hỏi, ông ta lập đeo mic cho và bật livestream.

Tôi: “?”

Mọi “?”

Anh ấy cũng tham gia ghi hình ư?

À, tưởng để giúp giải ước.

Hóa ra tham gia chương trình.

Tôi đã tự hoặc mình rồi.

Nhưng cũng quá thất vọng.

Quay với An... cũng có chấp nhận được.

Nhưng biết thái độ sẽ với tôi.

Nghĩ đây, thức siết ch/ặt vạt áo.

Nếu che giấu mối qu/an h/ệ chúng tôi, khán giả trên livestream chắc sẽ kh/ùng luôn.

Tôi thích họ bực mất trí lắm.

“Xin chào, An.”

Tốt giấc mơ ngông lại vỡ tan tành.

Nhìn kẻ đang giả vờ xa lạ mặt, nhếch mép: “Ồ, chào anh, em Khương Phùng.”

Tôi ch/ặt răng hàm.

Được, giả vờ nhỉ?

Xem ai hay hơn!

“Anh Khương, thiếu đẹp trai quá Thích Hạ thì thầm bên tai tôi.

Tôi bản năng “Đúng đẹp trai thật.”

“Vậy giữa ấy, em thích ai hơn?”

“Tất nhiên là——” suýt nữa buột miệng, may kịp nhận ra hỏi ai.

Sao này hiện m/a vậy?

“Thầy đừng đùa nữa.” Nghĩ cảnh đang livestream, cười trừ qua loa.

Nghe vậy, cười đáp:

“Ừ, đùa thôi.”

Nhưng điệu và ánh mắt đều toát lên vẻ thất vọng sâu sắc.

Tôi bực mình.

chẳng làm gì, kẻ phụ tình.

Tôi chịu nổi hắn nữa.

“Thầy Giang.”

Tôi gọi.

“Hửm?”

Giang đầy đợi.

Tôi nhoẻn miệng nói 5 “Tôi thích hơn.”

Mặt đờ, hắn gượng gạo nở cười: “Tốt, hiểu rồi.”

Dứt lời, hắn quay lưng bỏ đi chỗ khác.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Giả vờ là trai thẳng

Chương 17
Tôi và Lâm Nghênh là anh em thân thiết suốt 20 năm trời. Tôi đã chứng kiến cậu ấy từ một thằng nhóc tè dầm, chỉ biết níu lấy chân tôi mà khóc nhè, lớn lên thành một tên hoa tâm trăng gió. Tên khốn đó chẳng phân biệt nam nữ, tình nhân đổi như thay áo mỗi tháng. Chỉ cần cặp mắt đào hoa kia khẽ cong lên một chút, đám người tình vừa bị đá cũng lập tức nguôi giận, như thú cưng bị chủ vứt bỏ, cụp đuôi bỏ đi. Lâm Nghênh không có trái tim, điển hình của kiểu người né tránh tình cảm, hễ tình cảm quá mức là cậu ấy lại thấy phản cảm. Vì vậy, tôi sẽ không để cậu ấy biết...Tôi thích cậu ấy. Dù sao tôi vẫn luôn giỏi che giấu, cũng chẳng muốn đánh mất thân phận bạn thân suốt 20 năm nay. Cho đến một ngày, tên khốn ấy mắt say lờ đờ, cứng đầu chen vào lồng ngực tôi, ngẩng khuôn mặt xinh đẹp đầy tủi thân lên, chất vấn tôi: “Tại sao cậu lại là trai thẳng chứ?”
146.6 K
2 Ca Nhược Chương 9
3 Da Qúy Phi Chương 22
6 Thần Hộ Mệnh Chương 35
7 Tiệm Mộc Nhĩ Chương 20
8 Cố Chấp Chương 25
11 Tàng Bệnh Chương 17
12 Cáo Và Sói Chương 23

Mới cập nhật

Xem thêm