Ngôi làng ăn thịt người

Ngoại truyện 1

17/11/2023 15:43

“Chị chuyển phát nhanh của chị.”

Mọi người trong văn phòng ai cũng bận rộn.

Tôi cũng đang gõ phím cạch cạch trên máy tính.

“Biết rồi——”

Tôi lưu tài liệu rồi xuống dưới tầng hàng.

Khóe lên khi thấy chiếc hộp.

Không cần mở ra cũng biết đó gì.

Tôi dài, cho mình này.

Tôi bóc hàng ra rồi món đồ bên trong.

Lần này xanh dương mắt cam.

Lúc lên trên tầng gặp đồng nghiệp, cô trêu ghẹo.

“Chị sao, lúc nào mở triển thế.”

“Khi nào mở thì chị gọi em.”

“Đương nhiên như rồi, em thật rất muốn xem xem chị nhận bao nhiêu rồi.”

Tôi về chỗ ngồi, đặt trước bàn máy tính.

Bấm vào gọi video.

“Tiểu nhận chưa.”

“Nhận rồi ạ, mẹ cần m/ua cho nữa đâu. Mẹ m/ua cho nhiều mức sắp bàn rồi.”

“Ôi trời, như lần trước, mẹ chẳng gì cả, chỉ mỗi Ultraman.”

Tại tôi.

Sau khi c/ứu, mẹ khóc lên khóc xuống mấy lần khi biết những qua.

Vì để ấy, nói rằng cầu nguyện sẽ c/ứu tôi.

Kết quả là, thật sống sót.

Nghĩ Ultraman, thể nghĩ Vương Dương.

Từ đó cứ cách khoảng thời gian cho Ultraman.

Nói theo cách của người già.

Thì chặn lần họa.

Chẳng để bảo vệ gái khỏi mọi thảm họa trong cuộc đời nó sao?

Tôi chỉ biết dở khóc dở cười.

“Thôi rồi, ơn mẹ vì tặng Ultraman, bảo đảm cuộc đời này của gái mẹ sẽ rực rỡ xán lạn.”

Nói xong về phía mẹ mới tặng.

Mẹ nỗi ngậm miệng.

“Được rồi nói còn bận việc.” Sau khi cúp máy, thể vào bên cạnh bàn.

Tôi cầm nó lên nghía.

Nhưng trong đầu hiện lên hình ảnh của người.

Vương Dương, ơn cậu.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm