Tôi lấy điện thoại ra, định báo cảnh sát.
Trước đó vì quá sợ hãi nên mãi quên mất việc báo cảnh sát.
Vương Trạch lắc đầu với tôi.
"Trên đường đến đây tôi đã báo cảnh sát rồi."
"Tiếc là họ bị con vượn lừa, chạy nhầm hướng."
"Con vượn này cố tình tạo hiện trường giả như đã chạy sang hướng khác, lừa được tất cả mọi người."
"Tôi đã báo với họ là con vượn đang ở chỗ chúng ta."
"Cảnh sát đang trên đường đến đây rồi."
Nghe lời Vương Trạch, tôi thở phào nhẹ nhõm.
Chỉ có điều căn hộ nằm ở vùng ngoại ô rất hẻo lánh.
Cảnh sát đến chắc còn mất thời gian.
Để cảnh báo các chủ hộ khác không ra ngoài, tôi nhắn trong nhóm cư dân.
803: "Mọi người, đã xem tin tức chưa? Con vượn lớn đã gi*t người và trốn thoát khỏi vườn thú đang trốn trong căn hộ chúng ta đấy."
803: "Con vượn này rất thông minh, nó sẽ tìm mọi cách dụ các bạn ra ngoài. Mọi người nhất định phải cẩn thận, tuyệt đối đừng tùy tiện mở cửa cho ai, nhớ đóng hết cửa ra vào và cửa sổ nhé."
Chưa đầy một giây sau khi tôi gửi, rất nhiều người trong nhóm đã bắt đầu trả lời.
401: "Thật không đấy, con vượn đang ở căn hộ chúng ta? Đừng dọa tôi chứ, tối nay chỉ có một mình tôi..."
601: "Lúc nãy tôi nghe thấy tiếng gì đó chạy trong hành lang, không lẽ chính là con vượn đó?"
105: "Sao nó lại chạy đến chỗ chúng ta thế, xui quá..."
304: "Tôi không tin con vượn vô cớ gi*t người, chắc chắn do nhân viên đó ng/ược đ/ãi nó. Trước tôi xem video con vượn nổi tiếng này rồi, nó không giống loại tùy tiện ăn thịt người."
Nhìn tin nhắn của 304, tôi suýt nghẹn thở.
Chủ hộ 304 là người bảo vệ động vật cực đoan.
Trước đây có một đứa trẻ bị chó nhà anh ta cắn.
Nhưng anh ta lại đổ lỗi cho đứa trẻ đã nhìn chó nhà anh ta nhiều lần, cho rằng chó nhà mình hoàn toàn không sai.
304 còn tiếp tục:
"Mọi người không cần sợ thế, tôi nghĩ mọi loài vật đều có linh tính. Chúng ta không làm hại nó, nó cũng sẽ không hại chúng ta."
"Nếu ai thực sự nhìn thấy con vượn này, xin đừng làm hại nó! Giờ nó chắc rất sợ hãi, bơ vơ..."
Nếu không vì tình huống đặc biệt lúc này, tôi thực sự muốn lôi 304 ra đ/á/nh.
303: "304, đừng nói trong nhóm nữa, bạn có nghe thấy không, hình như có thứ gì đang bò trên tường của khu chung cư chúng ta?"
303 gửi một đoạn ghi âm.
Tôi mở đoạn ghi âm.
Quả nhiên nghe thấy tiếng sột soạt.
Như có thứ gì đang từ từ bò lê lết.
Một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng tôi.
304 im lặng mười mấy giây rồi cũng nhắn:
"Nghe thấy rồi, hình như có gì đó, chắc là chuột gì đấy."
Nhưng ai cũng biết, một con chuột hoàn toàn không thể bò trên tường bên ngoài của một tòa nhà mười mấy tầng.
Trừ khi, là thứ khác.