16
Trong điện thoại, Tiền Độ dữ hét lên:
“Các người có nghĩ cảm chút không?”
Phía sự khó chịu rất ràng.
Tôi ch/ặt môi, tắt điện thoại.
Trì đang gh/en, thật sự muốn mạng người.
Đêm hè, chim kêu ve râm ran, giường gỗ kẽo kẹt.
...
Cố gắng khoác tắm, dép trước gương……
Quả trước trán có làn sương trắng lờ mờ, đây dấu hiệu chất chép mắn”.
Thầy phong thủy không lừa tôi.
Không ngờ, hơn mươi năm xẻo, cũng có đổi vận may.
Phía có bước chân.
Trì bước phía tôi, cúi nhìn.
“Đang gì?”
Do dự lúc, vẫn thành thật với hắn…..
“Sau đó, đã truyền chất xẻo cho tôi…”
“Đã có được sự mắn.”
“Càng gũi với càng mắn.”
Tôi tưởng sẽ nổi gi/ận, lại trầm tư châm điếu th/uốc.
Th/uốc ch/áy được nửa chừng, bắt đầu mặc quần cho tôi.
Tôi ngơ ngác loay hoay.
Đây đưa đi?
Sau khi mặc xong quần áo, cái xẻng sắt, kéo sân nhà hắn.
Tôi nuốt nước bọt.
“Anh biết rồi, không mức ch/ôn sống chứ?”
Hắn nhẹ nhàng vỗ vào cái.
“Nghĩ gì thế.”
“Không phải cô chất chép mắn” sao? Ông từng ch/ôn hòm trong vườn, lên, đều cô.”
Vàng? Của tôi?
Tôi lập phấn chấn, gi/ật xẻng bắt đầu đào.
...
Trong vườn cả cái hố lớn nhỏ, chẳng thấy gì.
Tôi bã vứt xẻng, vừa quay đi bước thì ngã.
Nhưng….
Mặt ràng phẳng phiu, không có cả viên đ/á nhỏ.
Nhìn chằm chằm vào mặt lúc, xẻng tiếp.
“Cộc….”
Đào sâu hơn mét, xẻng chạm vào cứng, phát vang.
Tôi và nhau.
Hắn lập cái hộp lớn bị ch/ôn, từ ra...
Ánh như làm m/ù mắt tôi.
17
Tôi cấu ba cái, mới chắc chắn điều này thật.
R/un r/ẩy nhỏ, dùng răng thử…..
Cứng.
Dùng lửa đ/ốt thử, nguyên chất.
Phát tài rồi.
...
Tôi và lấp hố, khôi phục lại nguyên trạng khu Còn cái hộp vàng, có chỗ xử lý.
Hắn có, tin.
Tất cả giao cho lo liệu.
Đêm đi ngủ, mơ màng suốt cả đêm.
Trong mơ, trải lên giường, kéo cùng trên vàng.
Khoảnh khắc đỉnh cao cuộc đời.
Chỉ quá.
Tôi mơ tỉnh dậy, xoa mắt lẩm bẩm “Cứng ch*t mất”, thì phía bỗng vang lên xin lỗi.
Hắn lại phía tôi.
Vẫn ngủ, với tay đẩy hắn, “Điên mùa hè dùng túi sưởi, mang đi chỗ khác.”
Phía khẽ.
“Cái này?”
Hắn kéo tay tôi, lên mảng ấm áp.
Cơn ngủ lập biến mất.
Tôi như ôm nhảy giường, cửa chạy sang phòng bên cạnh.
Trong hành lang có rắn không đ/ộc, thè lưỡi tôi, vừa vặn tăng tốc tránh được.
Nhưng rắn ngay vào tôi.
Ha, quả nhiên người xẻo.