Hàn Tín Đồng suy nghĩ hồi lâu, không có nh/ốt ta vào lại nhà lao, mà dẫn theo ta đi đến Liễu gia.

Lúc này sắc trời đã tối đen như mực, ngoài đường đang là giờ giới nghiêm, im ắng đến đ/áng s/ợ.

Ta bước nhanh theo sau Hàn Tín Đồng, tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ng/ực.

Số người bị gi*t càng nhiều, thì cơn thịnh nộ của đám á/c q/uỷ này càng lớn.

Đến lúc đó không biết phép diệt q/uỷ của phụ thân để lại còn có tác dụng không…

Liễu gia ngoài hai vợ chồng Liễu Bình Quý ra, còn hai trai một gái.

Con gái chính là Liễu Kiều Nương, ả ta còn có một người anh trai và một em trai.

Anh trai đã lấy vợ, sinh được ba người con.

Hiện nay, một gia đình đã nằm đầy đủ trong biển m/áu.

Còn vợ chồng Liễu Bình Quý lại mất tăm hơi.

“Châu Lỗi, Châu Lỗi, ngươi ở đâu?”

Sân viện Liễu gia không lớn, một gia đình tám người ở chung nên có hơi chật hẹp.

Triệu bổ đầu sắc mặt trắng bệch tìm khắp nơi trong nhà, cuối cùng cũng tìm thấy Châu Lỗi ở gian phòng phía Tây.

Y nằm ngửa trên giường, toàn thân không có nơi nào lành lặn.

“Lỗi tử!”

Tiểu bổ khoái nhào đến trên người Châu Lỗi khóc lớn, mắt Triệu bổ đầu đỏ hoe.

Sự việc xảy ra hoàn toàn vượt quá sự phán đoán của ta.

Hàn Tín Đồng mím ch/ặt môi, ánh mắt có chút u ám.

Không lâu sau, hắn đi đến trước mặt ta, biểu cảm rất nghiêm túc:

“Tống Nguyệt Nương, cô có dám mạo hiểm?”

Dáng người hắn rất cao, ta phải ngẩng đầu lên mới có thể nhìn rõ khuôn mặt của hắn:

“Đại nhân, xin ngài hãy căn dặn.”

...

Sau khi Liễu gia nhận được sính lễ liền rất vui mừng.

Đệ đệ của Liễu Kiều Nương năm nay mười sáu tuổi, vừa đủ tuổi lấy vợ.

Bà Liễu muốn giới thiệu đứa cháu gái bên nhà mẹ đẻ cho hắn.

Nhà mẹ đẻ của bà ta nghèo khó, sau khi lấy chồng bên nhà mẹ đẻ thường đến nhà hỏi mượn tiền.

Nếu lấy cháu gái làm vợ, thì vừa hay có thể đỡ đần nhà mẹ của mình.

Sau khi nhận sính lễ của Thẩm gia, thì bà Liễu từng mang số bạc đấy về nhà mẹ đẻ khoe mẽ.

Nghe hàng xóm của Liễu gia nói, bà Liễu đã đồng ý với nhà mẹ đẻ.

Đợi đính hôn xong, thì dùng hai thỏi bạc đó làm sính lễ.

Cho nên hai vợ chồng Liễu Bình Quý rất có khả năng đã đến nhà mẹ đẻ của bà Liễu.

Hàn Tín Đồng phái vài thuộc hạ có năng lực nhanh chóng đến nhà mẹ bà Liễu.

Còn ta, sau khi trời sáng sẽ tiếp tục về lại Thẩm gia.

Lấy bản thân làm mồi nhử, đợi con á/c q/uỷ đó cắn câu.

Xem tình hình, Hàn Tín Đồng vẫn chưa hoàn toàn tin tưởng ta.

Đây chỉ là đang thăm dò ta, cũng là thử nghiệm.

Ta hít một hơi sâu, kiên định gật đầu:

“Bẩm đại nhân, thảo dân nhất định cố gắng hết sức.”

Sáng hôm sau, Thẩm Ngọc Hằng thấy ta xuất hiện trước cửa viện, hết sức ngạc nhiên:

“Tống Nguyệt Nương, ngươi đi/ên rồi sao? Lại cả gan dám vượt ngục!”

Ta đụng hắn một cái:

“Hàn đại nhân nói rồi, không đủ chứng cứ, nên thả ta về nhà.”

“Thẩm Ngọc Hằng, ta có gi*t mẹ ngươi không, trong lòng ngươi biết rất rõ!”

Một tia hung á/c hiện lên trong mắt Thẩm Ngọc Hằng.

Hắn giữ lấy cánh tay ta, không cho ta vào nhà:

“Tống Nguyệt Nương!”

“Ta tuyệt đối không ở chung phòng với tên hung thủ gi*t người như ngươi, ta muốn ly hôn với ngươi, ngươi mau cút khỏi đây!”

Đây là muốn c/ắt đ/ứt qu/an h/ệ với ta sao.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
8 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
10 Chuyến Xe Đêm Chương 25
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm