05
Huấn sợ mức ngây người. thêm, với đỡ phòng y tế.
Y tá lấy vài khăn lạnh đắp lên ấy, rằng say nắng nhẹ, chúng tôi đừng lo lắng.
"Ê, Duệ, việc thiên vị đó thường à?"
Từ vừa quạt cho Dịch, vừa đáp: "Đúng thế, nhưng mà, tại sao vậy? đưa tiền cho thầy ấy à?"
"Cũng khả năng..." nghĩ chút.
Trương rất thích khoang, lúc cũng kể với khác rằng cô ấy quyên tiền cho trường, cả giáo quản lý cũng chiều cô ấy.
Vậy việc m/ua chuộc cũng khó.
"Chắc đâu..."
Cả tôi đều quay lại nhìn.
"Thần Dịch, rồi Cảm khá hơn chưa?" vui mừng hỏi.
Thần đầu, rồi "Tối kia, tôi chúng ở khu rừng nhỏ cạnh sân dục."
Tôi nhìn nhau, biểu lộ vẻ mặt như hiểu ra.
"Không ngờ, sở thích này..." mỉm cười với ấy.
"Cái chứ? tình cờ đi thôi."
Tôi vẫy tay, ra hiệu cho rằng cần giải thích.
Cuối tôi cũng tìm được điểm yếu Nhiên.
Tôi quyết định sẽ tìm gian cái khu rừng nhỏ đó.
Sau khi ngơi xong, chúng tôi quay lại sân dục.
"À đúng sao lại nhắm vào vậy?" đột nhiên hỏi.
Tôi nghẹn lời, suýt nữa sặc.
"Chẳng lẽ biết?"
Thần lắc đầu.
Tôi biết đứng ra, biết lời nào.
"Cậu đúng trai thẳng, hiểu tâm lý con cả. biết con rất gh/en sao? thổ lộ với cậu, lại thích tôi, thật c/ứu nổi mà." kiễng chân lên, cốc vào cái.
"Không c/ứu nổi phụ họa theo.
Thần im lúc lâu.
Tôi khỏi tự hỏi liệu mình quá thẳng thắn khi trước mặt trong rằng thích tôi.
Khổ, từ nhỏ quen thẳng.
Tôi tiếp tục đi về phía trước, nhưng lại dừng bước.
"Nhưng mà tôi không..."
Thần chưa hết câu.
Huấn từ xa gọi lớn: "Ba các đấy? Cứ nghĩ giả ốm được Mau lại đây!"
Không ngờ lại bắt nốt số đất lại.
Thần mặt đầy vẻ xử.
Tôi được nữa, bước lên trước vài bước "Huấn đấu lực với thầy."
Cả im vài giây.
Huấn nhìn tôi với vẻ nổi: "Em gì?"
"Em đấu lực với thầy. Nếu số đất lại sẽ được miễn, nếu thua, sẽ gấp đôi số đất Dịch."
Tất nhiên, tôi thua.
Những như này những học mới vào trường đội, chưa nhiều gian luyện.
Còn tôi, từ nhỏ rồi.
"Ôi trời, đại ca, chị vậy, cần ở phía sau nhàng kéo tôi lại.
Tôi để ý ấy, mà lẳng nhìn viên.
"Huấn thầy sợ rồi chứ?"
Huấn nhìn tôi mấy giây, cuối tự sức. Em cái gì?"
Thế nghĩa đồng ý rồi. mừng thầm trong lòng.
"Thử lên đi, nào?"
"Lên xà?" cười "Cậu đừng mà tự biết đâu động tác gập bụng, sẽ thua thảm quá."
"Không cần, lên đi." kiên quyết nói.
Thần kéo tay tôi lại: "Duyệt Duyệt, thật ra cần phải..."