Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 2355: Tụ tập cùng trùng hợp

05/03/2025 18:41

Hai tay Cự khẽ ném trước, sau tiếng n/ổ kinh khủng liền hóa thành quả khổng lồ lão giả.

Cùng ấy đỉnh Cự lóe tinh quang, xuất hư không.

Sau vang tiếng “Xuy xuy”, xung quanh lão giả chi chít tia khí tới lúc.

Vẻ lão già biến. Hai lão già đó hét tiếng, sau hư ảnh rết và bọ cạp khổng lồ. Mỗi lão già hướng đang lao tới mình chưởng.

Trong nháy mắt bốn tay bình thường xuất thủ, tay số lân phiến màu từng quang lượn lờ xung quanh.

Bên tay còn đen thui bóng loáng, rồi bỗng chốc đi/ên cuồ/ng to được thổi hơi vậy, mười cái gai nhọn màu xanh được sinh từ mười tay cuồn khí đen hôi thối chịu được.

Còn lão già bản bị số khí xung quanh khẽ lật tay Trong tay liền thêm pho người nửa thước, rồi ném trước mặt.

Pho tiếng thanh minh, sau toàn tỏa chói mắt, ngay biến thành lỗi đuôi.

Mấy cái bỗng quét biến tầng màu thẫm, vùng hư dưới lại.

Ngay sau đó, bốn tay kia mạnh mẽ tới quầng do biến thành.

Hai tiếng n/ổ long trời đất vang d/ao liệt vùng hư xung quanh đó dường mơ hồ.

Ấy quang rung cái rồi dáng nhỏ.

Nhưng sau mày lão già biến sắc. lão cái rồi bay sau.

Cách xa chỗ ấy mười trượng, lão già nhanh ổn định vững nét cực kỳ h/oảng s/ợ. nhấc bốn tay bị chảy m/áu đầm đìa, da thịt giống bị x/é nát vụn, còn chỗ nào nguyên dáng nữa. Hơn nữa mười tay trực tiếp bị bẻ g/ãy.

Cùng đó, khí cuồn thẫm đang lão già còn lại.

Tức liên ngừng, giây từng vết rá/ch sức mảnh mai sáng.

Lão già hơi kinh ngạc, há miệng phun đoàn tinh khí chìm pho tiếp thúc giục quyết.

Một tầng màu xuất từ đỉnh toàn nó, cái dài đang biến thành biến thành màu nhạt. Những vết rá/ch ở nhanh khép ban đầu, mạnh mẽ ngăn cản toàn bộ đợt khí lại.

Nhưng đợt giao rồi địch ba, vẫn chiếm hoàn toàn thế.

Điều lão già vốn đang hùng hùng hổ xông tới lưỡng lự dừng tại chỗ.

Nhưng sau người âm nét nói với nhau, chậm gần đang biến thành Cự Viên.

Xem Đại lão quái vẫn muốn đông hiếp để với hắn.

Hàn vậy, lạnh tiếng, tay Cự tự đ/ấm ng/ực ngẩng trời hét dài tiếng.

Tiếp Phạm Pháp khổng lồ chợt lóe cái sau lưng, rồi nhập người Cự khiến hòa thành thể.

Tức phóng toàn Cự Viên, hơi vai với bên xươ/ng sườn tỏa màu kim, cái với bốn tay dài đầy lông óng.

Hàn thoáng cái thi kinh Phạm Chân M/a Công.

Lúc độ mạnh mẽ hắn ở trạng thái Niết Bàn Thể.

Hiển phải với dối giai, quá kh/inh suất.

Ngay bốn người chuẩn bị dụng thông để đó trăm trượng hư không. Ba ảnh loáng cái từ sáng.

Ba lão già đang định lao tới chợt rùng mình, dừng lúc.

Ba cái Cự tay do biến thành sang, mắt quét chỗ.

Ba người lão phụ, sĩ và nam nạ, người Minh, Hoa phu nhân.

Ba người tống kinh ngạc nhìn lão già với Cự tay do biến thành, nén nổi phải mắt nhìn nhau.

"Thì huynh. khéo quá đi, đi tụ chỗ." Cụ lớn tiếng, rồi quang bên chợt tắt, nhanh thu khoảnh khắc phục bản thể.

"Tại rằng gặp được hữu ở may mắn cùng." Ánh mắt lóe phục diện mạo vốn có, miễn cưỡng tiếng.

Vạn Hoa Phu Nhân Thanh Bình khổ.

Về phần lão già kia, càng thiếu suy dùng mắt âm để giá người đến.

Sau nhìn thoáng lão già đét, cái gì liền câu:

"Khuôn rất xa lạ, chẳng hữu ẩn cư tại vùng rừng Hắc Yên bắc?"

"Hừ, kiến thức các rộng rãi, mắt cái lai lịch bọn Không sai, Linh vẫn ẩn cư Hắc Yên." già điều khiển lỗi tiếng trả lời, nói ngập vài phần địch ý.

"Vu Linh thánh? Nói hữu tu luyện chính biết gì va chạm với huynh tại đây." Ánh mắt liền hỏi.

Mặc dù hắn được kiến lão già giao trước, từ bộ dáng giằng co bên với còn lưu hư không, nhìn được cuộc diễn ra.

"Thiên địa vật vốn chính cường giả giành được, Thiên cung bất cứ nào người bọn ta, gì phải lý do già suy miệng trả lời.

"Nói vậy, hữu coi người mỗ địch thủ. huynh, ngươi nào?" Giọng nói bỗng chốc lạnh phần, đầu, hướng tới câu.

" Sao được, thích chiến." ngẩng cưởi khẩy bộ dáng quan lắm.

Tiêu vậy, càng kị thêm phần, nhìn Linh thánh, lông mày nhíu thêm chút.

Vốn dĩ kế hoạch ban hắn, hắn sớm được tới trung Thiên cung hoặc tìm được cấm trung phải.

Nhưng hắn tuyệt tới vực cấm cấm phi thường huyền vượt xa bọn họ, đem người vây khốn đến tận bây giờ phá ngoài.

được cấm chế, liền đụng phải Linh thánh, Thực lực bên coi thường càng thêm đ/au đầu.

Nếu hắn muốn bên sống thiếu ch*t, để bọn họ ông đắc lợi trực tiếp đường đến trung cuối cùng.

Nhưng sau bọn họ xuất hiện, Linh phải người óc suy để xảy vậy.

Còn nếu cứ giằng co tại chỗ với hắn phải tốt.

Không phải hắn người tồn tại Đại đây, biết đâu cứ chậm trễ thêm nữa thêm những người tìm đến sao.

Nghĩ vậy, nghiêm trang miệng nói:

" Bốn hữu, đây thôi, vật còn chưa tìm được sao vội rồi. Trọng chắc chắn ở đằng sau những vực này. Thay vì bằng hợp sức tìm ở những vực sau đi đã. cấm trước khó phá dùng gian còn chưa chắc ai tìm được vật về.

"Ta vấn đề gì hết, ai gây với trước chẳng muốn gì.” sau mắt, nửa nửa trả lời. (tự tiếu phi tiếu)

"Tốt nếu huynh nói vậy, trước bỏ đi đã. Đi thôi!" lão già sử dụng lỗi vậy, suy chút, mắt cái rồi đầu.

Ba lão già tiếp âm với vài câu nữa rồi thực gần ấy bay đi.

Tiêu hơi ngẩn phương hướng lão già bay tới ngay liền bình thường, với "Hàn huynh chắc tiêu riêng mình, hoặc nếu còn chưa lựa người xin đi trước bước."

"Cần gì phải lựa cái gì, mỗ phải đi... Qua chỗ kia thăm dò trước lượt đi." tùy ý lắc đầu, tay phương hướng nào đó, ấy, ngươi bỗng co rút tay lệch đi nào đó hẳn phương hướng ban đầu.

Vốn dĩ Hoa phu Thanh Bình miệng phải ấy, biến.

hóa thành vồng phá đi, sau vài cái liền lao bên màu lam nhạt. Bên từng âm thanh sấm sét từ đó mơ hồ ra.

"Làm nào bây giờ. Tiểu ở Phong Nguyên Đại Lục vực giống Chẳng hắn biết trung Thiên cung." Hoa Phu Nhân hét vội vã.

"Chắc phải Năm đó Thiên tổ sư bát người kế nhất mạch Trước ngoại trừ gian còn ai biết được chính x/á/c trí phương kh/ống ch/ế cả." Thanh Bình nói vẻ cực kỳ khó coi.

"Nếu hắn vực này. Nhưng nhìn xong hắn hoàn toàn giống vậy." Ánh mắt càng âm cảnh bỗng thay đổi phương hướng vực nãy.

"Vậy phải nào bây phải vực khác.” Hoa phu c/ăm h/ận nói.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm