Phương Lộ đưa chúng tôi lên lầu để cất hành lý, lại xảy ra một chuyện khiến chúng tôi cảm thấy lúng túng, trên lầu chỉ có hai phòng, một phòng cho cô ta và Giang Hạo Ngôn, một phòng cho tôi.

Phương Lộ đi cất vali, tôi kéo Giang Hạo Ngôn ra ngoài thì thầm.

"Mẹ cậu nhờ tôi bảo vệ cậu, có cần phải bảo vệ tri/nh ti/ết của cậu luôn không?”

Giang Hạo Ngôn lập tức đỏ mặt.

"Kiều Mặc Vũ, cậu đang nói cái gì vậy? Đây là lần đầu tiên chúng tôi ra ngoài chơi, làm sao có thể… cái kia chứ?”

Tôi gật đầu, coi như đã hiểu.

"Được rồi, nếu buổi tối cô ta cưỡng ép cậu, thì hãy la lên.”

Tôi thả vali xuống rồi nằm dài ra ban công.

Giang Hạo Ngôn tức gi/ận lấn tới.

"Phương Lộ không phải loại người như vậy, cậu không thấy cô ấy rất đơn thuần sao?"

Ban công cũng làm bằng gỗ, hơi nhỏ, miễn cưỡng lắm mới đủ cho hai người, tôi đứng trên ban công nhìn xuống, phía dưới là sân trong của ngôi chùa bên cạnh.

Có một cây bách tươi tốt được trồng ở góc sân, dưới gốc cây có một cái giếng.

Tôi hơi ngạc nhiên, Tây Tạng khá cao so với mặt nước biển, mạch nước ngầm thường rất sâu, rất ít nơi thích hợp để khoan giếng. Trong ngôi chùa này lại có một cái giếng, xem ra gần đầy chắc chắc có mạch nước ngầm, là một nơi tốt để lấy nước Âm Dương.

Ở Tây Tạng trời tối rất muộn, gần chín giờ tối mà mặt trời vẫn chưa lặn. Một vòng mặt trời đỏ đang vỡ vụn, b/ắn ra những tia sáng.

Miệng giếng bị bóng cây che khuất, tôi nhìn chằm chằm một lúc lâu, chợt cảm thấy có cái gì đó trên thành giếng.

Tôi đưa tay dụi mắt, có thể mình bị hoa mắt.

"Giang Hạo Ngôn, nhìn thành giếng kìa, có phải là có bàn tay không?"

Hồi cấp ba, Giang Hạo Ngôn có thi làm phi công, nên thị lực rất tốt, anh ta chen vào bên cạnh tôi, cúi đầu nhìn xuống, kinh ngạc nói: “Thật sự có một bàn tay.”

Bàn tay nắm ch/ặt thành giếng, mu bàn tay cong lên, giống như đang dùng rất nhiều sức.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Thuốc Ức Chế Của Chú Cún Mít Ướt

Chương 15
Tôi là một Beta vô cùng bình thường, nhưng lại là thuốc ức chế hữu hiệu nhất của Mạnh Kỳ Niên. Để chữa trị chứng rối loạn pheromone của hắn, cha hắn đã bỏ ra một khoản tiền khổng lồ để "mua" tôi trong 5 năm. Mạnh Kỳ Niên trong kỳ mẫn cảm thì bám người và ngoan ngoãn, ôm tôi gọi là "vợ", rồi hôn hít cọ xát. Nhưng sau khi kết thúc, hắn lại buông lời cay nghiệt với tôi: "Chẳng qua chỉ là công cụ, còn tưởng mình quan trọng lắm sao." Cho đến một lần, trong bữa tiệc xuất hiện một Omega có độ khớp 90% với hắn. Tôi nghĩ đã đến lúc nhận tiền rồi rời đi, thế nên nói lời chia tay và nhanh chóng biệt tăm. Nhưng Mạnh Kỳ Niên, kẻ vốn luôn vô tâm lại phát điên đập phá tan nát cả bữa tiệc. Hắn tự mình rạch tuyến thể, vừa khóc vừa chạy đến cầu xin tôi: "Vợ ơi, về đi mà… hu hu… Anh là cún ngoan mà… đừng bỏ anh mà…"
1.08 K
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17
12 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm