Như vậy, vụ án n/ổ sú/ng ở Tây Trực Môn ngày 11/3 đã được phá chỉ trong 72 giờ sau khi xảy ra.
Trong 43 ngày tiếp theo, tổ chuyên án đã từ khắp nơi trên cả nước bắt giữ 23 thành viên băng nhóm xã hội đen có mặt trong bữa tiệc tại nhà hàng Đồng Lạc hôm đó.
Ngày 26/5, Tòa án Nhân dân Trung cấp Bắc Kinh mở phiên tòa xét xử công khai:
Vương Liên Bình, Đổng Thế Tăng, Triệu Diên Quốc, Triệu Anh Đào: t//ử h/ình.
Vu Nguyệt Trung: t//ử h/ình, hoãn thi hành 2 năm.
Cam Chấn Phát: tù chung thân.
Những kẻ che giấu tội phạm, cất giấu vũ khí cho bọn chúng như Giang Dũng Tuyền, Dương Tiểu Bình … lần lượt bị tuyên án 2–9 năm tù giam.
Ngày 31/5, Bắc Kinh tổ chức đại hội tuyên dương, chính thức công bố:
8 cảnh sát hình sự tham gia vụ “311” được phong thưởng lập công hạng nhì!
Họ đã trở thành những người anh hùng, lấy m/áu thịt của mình để bảo vệ sự yên bình cho thành phố này.
Đội trưởng Ân Quả Chi: trong đầu còn 7 viên đạn không thể lấy ra, từng hôn mê thành người thực vật 8 tháng, sau đó kỳ tích tỉnh lại. Sau 1 năm hồi phục, ông mới có thể tập đi trong sự dìu dắt của người nhà, nhưng vẫn thường xuyên bị động kinh nặng.
Tiểu Nhậm: trúng gần 100 phát đạn hoa cải, trải qua 17 cuộc phẫu thuật, vẫn còn khoảng 20 viên chì găm trong th/ần ki/nh và mạch m/áu, không thể lấy ra. Hễ trời mưa gió, cả người đ/au đớn dữ dội, đến nay mất hoàn toàn khả năng tự chăm sóc.
Tiểu Chu: bị nát xươ/ng chậu do trúng đạn hoa cải, vĩnh viễn tàn phế.
Một vụ bắt giữ tưởng như bình thường, lại trở thành “vụ n/ổ sú/ng đầu tiên ở thủ đô”, chấn động cả nước.
Điều đó cho thấy nghề cảnh sát nguy hiểm đến nhường nào – họ không bao giờ biết được ngày mai hay t/ai n/ạn, cái nào sẽ đến trước. Ngay cả trong những nhiệm vụ thường ngày như bắt đ/á/nh bạc, bắt m/ại d@m, kiểm tra lái xe s/ay rư/ợu… cũng có thể bất ngờ gặp phải hung đồ mang sú/ng liều ch*t.
Nhưng sứ mệnh khiến họ không sợ hãi, không hối tiếc.