Lần này tôi không mắc bẵy, cơ thể tự động ngả ra sau khi anh áp sát tới.

Cho đến khi không còn đường lui, tôi và Phó Cảnh Thời giằng co tại chỗ.

Không khí yên tĩnh vài giây.

Ngón tay lạnh giá của Phó Cảnh Thời chà nhẹ lên khóe miệng tôi.

"Bé cưng bẩn thỉu."

Câu nói của hắn khiến mặt tôi đỏ bừng như bị lửa đ/ốt.

Đáng gh/ét hơn, trong không khí này tim tôi lại rung động thật sự.

Thật đúng là đồ vô dụng.

Tôi lẽo đẽo theo sau Phó Cảnh Thời tự an ủi mình.

Tất cả đều do tin tức tố của Alpha cấp cao gây ra.

Không thể để bị anh mê hoặc!

Quay lại công ty, tôi đang định ngồi nghỉ tại bàn thì bị anh túm cổ áo lôi vào phòng làm việc.

Phó Cảnh Thời vươn vai uể oải:

"Chà, eo hơi mỏi."

Ý đồ ám chỉ quá rõ ràng, tôi lập tức hiểu ý bước tới.

Nghĩ đến bữa trưa miễn phí, tôi đành nuốt gi/ận.

"Tổng Phó, lực như vậy được chưa ạ?"

Nhìn từ phía sau, dáng Alpha cực kỳ chuẩn, bờ vai rộng, eo thon.

Cảm giác sờ vào cũng mềm mại lắm.

Ấn ấn rồi lại xoa, không khí dần trở nên kỳ lạ.

"Eo của tôi sờ có thích không?"

Câu hỏi của Phó Cảnh Thời phá vỡ sự im lặng.

Tôi mới nhận ra tay mình đã vô thức vuốt ve vòng eo anh từ lúc nào.

Không đáp lời, tôi lén rút tay về.

Lạ thay Phó Cảnh Thời không trêu chọc thêm, đứng dậy kéo hết rèm xuống.

Liếc thấy đồng hồ trên tường đã tới giờ nghỉ trưa.

Nhưng Phó Cảnh Thời hoàn toàn không có ý định thả tôi về.

Anh tự nhiên mở cửa phòng nghỉ:

"Em có bôi th/uốc đều đặn không đấy?"

Vẻ mặt Phó Cảnh Thời điềm nhiên như đang thảo luận công việc.

Hỏi xong, Alpha thong thả cởi áo vest bên ngoài.

Áo sơ mi trắng tinh càng tôn dáng.

Hơi nóng dâng lên.

Tôi liếc sang chỗ khác:

"Bôi rồi, sắp khỏi hẳn rồi."

Nghe vậy Phó Cảnh Thời mới hài lòng ngồi xuống giường.

Thấy tôi đứng ch/ôn chân tại chỗ, anh vỗ nhẹ tấm nệm.

Lúc này trong lòng tôi như có nghìn con kiến bò lo/ạn xạ.

Chẳng lẽ thật sự phải ngủ cùng?

Hay anh đã nếm được trái ngọt nên lại muốn nữa?

Tôi là dân lương thiện mà!

"Phó tổng, chúng ta không được!"

Phó Cảnh Thời bật cười khẽ khi nghe lời ấy.

"Anh chỉ muốn em nằm nghỉ ngơi cho đỡ mệt thôi, chiều còn nhiều việc lắm."

"Không được cái gì cơ?"

Rồi anh giả bộ ngạc nhiên:

"Không phải trợ lý Ng/u lại tưởng anh muốn với em..."

Chưa nói hết câu, tôi đã nhanh chân ngồi phịch xuống giường:

"Cảm ơn Phó tổng."

Dù x/ấu hổ muốn độn thổ nhưng giường của Phó Cảnh Thời mềm mại quá đỗi.

Vừa nằm xuống toàn thân đã thoải mái muốn ch*t.

Chưa đầy ba phút tội đã chìm vào giấc ngủ, mặc kệ sự đời.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
4 Vào Hạ Chương 17
6 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm