Điều cấm kỵ khi sống một mình

Chương 5

01/01/2025 21:53

Tôi định đứng dậy nhưng không sao cử động được, muốn hét lên nhưng lại không thể phát ra tiếng. Tôi định mở mắt ra thì lần này mắt đã có thể mở he hé.

Tôi thấp thoáng nhìn thấy có mấy cái bóng xám trắng ngồi bên bàn - cũng chỉ có thể nói đó là cái bóng, bởi vì hình dạng rất kỳ quái, không giống người lắm, cũng không nhìn rõ mặt mũi.

Xung quanh bọn chúng có màu xám trắng, hơi phát ra ánh huỳnh quang. Bụng to đến kỳ lạ, nhưng cổ lại rất nhỏ, giống như cái đầu méo mó như quả dưa hay quả táo bị nứt kia được cắm trên một thanh sắt vậy.

Cái thứ bên trái thì đang khóc lóc uất ức: “Cho tôi ăn thêm miếng nữa đi, xin mấy người đó, cho tôi ăn thêm miếng…”

Mấy tên khác thì quở trách: “Đồ ngon tới miệng mi là lãng phí! Đã nói là mỗi người ăn ba miếng, không tuân thủ quy tắc thì lần sau đừng đến nữa!”

Thứ bọn chúng ăn là gì? Chỉ thấy trên bàn là một vật thể hình người toả ra ánh sáng trắng. Đợi đã…sao thứ đó có hơi giống tôi vậy?

Kia là ai? Còn tôi đang ở trên giường lại là ai?

Trong sự kh/iếp s/ợ, tôi trợn to mắt hơn. Tôi quan sát cái người ở trên bàn kia, khuôn mặt đó thân hình đó, không sai, chính là bản thân tôi. Chỉ là thân thể của ‘tôi’ bên kia toàn là màu trắng, trông giống như một món ăn được làm từ đậu hũ có hình dạng như con người vậy.

Người ta là d/ao thớt còn tôi là thịt cá, ‘tôi’ kia đang bị bọn chúng thưởng thức.

Cái thứ bên trái nức nở lấy đũa gắp một miếng ở cánh tay tôi rồi năn nỉ: “Miếng cuối cùng, miếng cuối cùng nha!”

Nói rồi nó nhét miếng cánh tay đó vào miệng, thế nhưng nó vừa nhai thì trong cái cổ nhỏ xíu kia lập tức phun ra ngọn lửa đ/ốt ch/áy miếng mồi ngon kia.

Nó tuyệt vọng đ/ấm ng/ực dậm chân, khóc lóc nức nở: “Sớm biết có ngày hôm nay thì tôi đã không cưỡ/ng hi*p con đàn bà đó rồi!”

Mấy tên khác vây lại gi/ật lấy đũa của nó rồi nói: “Đừng ăn nữa, đừng ăn nữa! Đến lượt bọn tao rồi!”

Chúng ăn ngấu nghiến cánh tay tôi.

Nói là ăn ngấu nghiến thật ra là ăn vô cùng khó khăn. Bởi vì cổ của chúng quá nhỏ, đồ ăn đến cuống họng thì bị kẹt lại, phải dùng sức rất lớn mới miễn cưỡng nuốt xuống. Một miếng thịt mà phải nuốt cả buổi trời.

Lúc này, tôi đang nằm trên giường thì cảm giác toàn thân như rơi vào hầm băng, chỉ có cánh tay trái là nóng hầm hập, ngứa ngáy vô cùng. Mà ‘tôi’ ở trên bàn kia thì lại đang bị ăn cánh tay trái.

Tôi không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Ý thức của tôi giống như đã bị cuốn vào một vòng xoáy màu đen, cứ rơi vào nơi sâu nhất và dần dần tách khỏi cơ thể của mình.

Là rư/ợu. Thứ rư/ợu bọn họ rót đã làm tê liệt ý thức của tôi.

Tôi ân h/ận, biết vậy thì lúc đầu đã không tham rư/ợu. Mà mí mắt của tôi cũng nặng như ngàn cân, sắp không mở được nữa.

Lúc này, mấy thứ đó ăn cánh tay trái của tôi xong thì bắt đầu ăn tim của tôi.

Có phải là tôi sắp tiêu rồi không…

Nhưng, bọn chúng hoàn toàn không thể động đến trái tim của tôi. Đũa vừa chọc lên tìm tôi thì vang lên leng keng giống như chạm vào miếng sắt.

“Cứng quá. Về bảo mẹ thêm chút gia vị cho chúng ta.”

Tôi nghe bọn họ nói xong câu này thì hoàn toàn mất đi ý thức….

Lúc tôi tỉnh lại thì thấy bên ngoài cửa sổ đã sáng rồi.

Tôi biết lần này không phải mơ, bởi vì cánh tay trái của tôi đã xảy ra vấn đề.

Mạch m/áu thấp thoáng đã chuyển sang màu đen, dường như không thể co lại, hơn nữa còn bốc mùi hôi thối.

Rốt cuộc là bọn chúng đã ăn gì của tôi?

Bọn chúng đã làm gì với cánh tay của tôi?

Rốt cuộc thì bọn chúng là thứ gì?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Kẻ Đào Tẩu Tiểu Điềm Omega

Chương 13
Tôi xuyên qua vào một câu chuyện ABO, trở thành một nhân vật phụ đáng thương bị ép kết hôn Trong lúc tắm, tôi trượt chân ngã đập đầu đến mức... làm tổn thương não. Quên sạch nhiệm vụ, quên cả hệ thống. Suốt ngày chỉ ôm alpha kết hôn của mình mà cắn cắn gặm gặm. Đến khi phát hiện bụng mình đã đội lên một cục, tôi chợt thấy đám bình luận lướt qua. “Nhân vật phụ này làm cái quái gì thế?!” “Không ác độc nữa rồi à? Không gây chuyện nữa hả?” “Mày dùng nhan sắc mơn mởn như vậy mà dụ đại phản diện thành nô lệ tình yêu sao?” “Ôi nhưng bạch nguyệt quang của phản diện sắp về rồi, số phận vẫn không thay đổi, hắn sẽ chọn bạch nguyệt quang, còn nhân vật phụ và bé con đều phải xuống mộ...” Thì ra Thẩm Tuy Tri chính là đại phản diện?! Tôi liền dẫn theo con bỏ chạy trong đêm. Con tôi và mạng sống, tôi đều phải giữ bằng được.
274
4 Nhân Danh Anh Em Ngoại truyện
5 Taxi Đêm Chương 16.
8 Bệnh Chương 42
10 Đừng bỏ anh Chương 13

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Tôi là fan CP trong show giải trí

Chương 18
Tôi lén lút “chèo thuyền couple” trong chương trình tạp kỹ, ban ngày quay show, ban đêm làm đầu bếp. Vừa là tác giả, họa sĩ, vừa kiêm dựng video, cuối cùng tôi thẳng thắn luôn, trong lúc phát sóng trực tiếp của show thì trốn vào một góc "nấu ăn" điên cuồng. Cho đến khi máy quay vô tình lia qua, lộ ra đúng cảnh tôi đang vẽ một bức fanart nóng bỏng. Khán giả trên khung bình luận lập tức bùng nổ. Các fan couple đồng loạt kêu gào kinh ngạc: [Đại thần là chị sao?] [Đại thần tiên của giới chúng ta lại là phóng viên chiến trường!] [Ôi trời, đồng fan của tôi hóa ra là Hứa Điềm.] [A a a, vậy là những câu chuyện mà Đại thần Điềm viết đều là thật!!] Tôi bất lực chào qua camera: "Haha, chào mọi người, cái đó, ừm, cấm truyền tải và chỉnh sửa thương mại nhé." A a a a, tôi mất hết mặt mũi để sống rồi! Tôi phải xóa hết mấy bài viết đó ngay lập tức thôi!
Boys Love
Đam Mỹ
Hiện đại
647
DUNG HÒA Chương 7 HẾT
TẬN CÙNG TINH HÀ Chương 8 - HẾT