Miêu Trành

Chương 18

23/01/2024 19:21

Đêm đặt giá máy phòng ngủ, cho Goo giường sau thời dài.

Dobby tự nhiên đi theo Goo Loo, hai đứa cùng nhau giường.

Tôi tắt đèn ngủ, ôm Goo vào lòng, trên màn điện thoại, Dobby và Goo lẽ nằm bên cạnh đứa nào nghịch ngợm náo lo/ạn, ngoãn vô cùng.

Sau bao ngày mệt mỏi tụ, vừa nhắm lại, chìm vào giấc mơ ấm áp.

Kể ngày sống của dường như trở đúng quỹ đạo.

Thật tuyệt diệu, phải sao? Trong cùng lúc nuôi con mèo và một… h/ồn mèo.

Sau khi ch*t, Dobby dường như trở nên hoạt bát hơn xuyên uể oải, ngơ ngác nằm trên bậu sổ giống như trước xuyên vui chạy lo/ạn khắp nơi. Khi nhà, cần để ý chẳng tìm thấy màn cả.

Để thuận đặt thiết bị giám dành riêng cho cưng trên Taobao, bố trí sắp xếp 360o góc ch*t.

Quả nhiên so với cái m/ua chỗ Bát chẳng khác biệt.

Nhắc Bát, sau này bắt nuôi thói vào buổi tối sau khi tan làm nếu bận thì chỗ ấy ngồi, phải chuyện hay nhờ ấy giải quyết cả, thuần cảm thấy bé ấy mình đó trông tiệm, dáng lạnh lẽo quả thực đáng xách theo túi đồ ăn vặt thăm ấy, thuận tiện nghe nàng kể chuyện liêu trai dị “thế kia”.

A Bát ngoài miệng bỏ, thật.

Cô nàng tây chiên và Cocacola mà đến, ngay cả gà ăn thử bia tới, ấy uống ngụm, cả mặt liền nhăn nhó như trái mướp đắng, dáng chán ấy làm phải vội vàng xách đi luôn.

Sau này từ hiểu được của ấy, ấy mất đi khí chất của vị chủ tiệm cưng bí ẩn, chẳng khác nào gái vụng hậu đậu thường.

hỏi tại sao mở tiệm vào đêm, ngày đâu?

Cô nàng vừa nhai tây chiên kêu rồm vừa rung thản nhiên “Tôi dưới đáy hồ.”

Đáy hồ?

Tôi chớp mắt, hiểu ý ấy gì.

Cô ấy tiếp, khẽ lẩm bẩm: “Bây giờ mở tiệm nhỏ vào đêm này tốt lắm rồi, may nhờ vị tiên yêu y(1) truyền hệ này sang hệ khác suốt trăm ngài ấy giỏi nhất.”

(1) yêu y thuật của yêu quái

Tôi nghe mà gi/ật mình kinh hãi, dám hỏi thêm nữa, lúc rời khỏi hàng vô tình thấy tàu điện phía đối diện bỗng ra chuyện.

Điểm của chuyến tàu số 1105 so với điểm nguyên gốc rõ tên hoàn toàn khác nhau.

Ví dụ như điểm dưới công nếu theo chuyến tàu 1105 liền biến “Trường THPT Hồng Hỉ”. Theo như lời Bát nơi đó lẽ tòa của xa, vốn viện lão, sau khi xảy ra chuyện liền bị tỏa và bỏ hoang. Nơi đó mới chính Mạc Hồ của chuyến 1105.

Thế điểm đây được gọi cái mà “Trạm Hàng Cưng Meow Sulu” mà “Trạm Hồ Xuân Phong”.

Điều này phải vì thứ thực sự đ/áng s/ợ đây phải hàng cưng, mà thứ giấu hồ Xuân Phong…

Nghĩ đây, vội vã lắc đầu, đem ý nghĩ xua tan đi.

“Tò mò gi*t ch*t con mèo”, mặc lòng tràn tò mò “thế kia”, nghe Bát kể đủ rồi, vướng vào chuyện này, phải trực đối mặt với những vật siêu nhiên đ/áng s/ợ đó nữa.

Cứ như vậy, thời qua thật nhanh, tri giác hơn nửa qua kể khi Dobby trở nhà.

Tôi sớm quen với miêu sống nhà, ra thật kỳ lạ, kỳ thực hiểu rõ lắm h/ồn mèo như vậy làm nào để tương tác với thật.

Tôi thấy, vào nó, thấy cái bóng suốt của lắc khắp nơi phòng qua máy ảnh. Thế nhân lúc chú ý chạy đi ăn ăn cho đi vệ sinh, trèo ghế sô hề bị xuyên qua rơi xuống dưới. vô cùng suốt thời dài, dự định viết quyển “Bút ký miêu linh”, cẩn thận chép những ngày vui của Dobby sau khi ch*t, làm tài khảo lưu cho đời sau.

Tôi từng hỏi Bát tại sao như vậy, Bát thuận miệng giảng giải: “Đó sát, sát(2) ấy.”

(2) sát: Trong vật lý, niệm nhằm những thay đổi mà sự tạo ra trên được sát.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm