15.
Ngày hôm sau tiếp mang cứ cục cảnh sát.
Tôi xung quanh định tìm chị cảnh sát nữ.
Nhưng kết không có ai.
Hôm nay ban mấy gương quen thuộc.
Đều những cảnh sát ngày hôm phát sổ tuyên truyền.
Vừa thấy thì có cảnh sát họ Lý bước ra chào hỏi.
“Chị tìm sao? Anh ấy bên trong văn phòng đấy.”
Mặt lên, cố không để ý xưng hô cảnh sát Lý ta vào trong.
Trong văn phòng Giang Nhiễm hết sức chuyên chú văn trên bàn, thấy thì ấy dậy.
“Sao cô lại đây?”
À, Tiểu Lý gọi chị luôn mà hỏi đây à?
Tôi tiếp thẳng vào vấn đề.
“Tác văn học bị ta đạo văn, được không?”
Hạ Giang Nhiễm đặt văn xuống nghi ngờ lắc đầu.
“Không được.”
“Vậy à… Truyền bá sách báo pháp thì sao?”
“Còn thu hoạch được lợi ích.”
Hạ Giang Nhiễm túc hơn.
Tôi cười chiếu lệ, sau cứ trong tay lên bàn.
“Hơn Trong sách báo pháp dùng nguyên mẫu cảnh sát để sáng đấy.”
Đột nhiên Giang Nhiễm phát hiện ra gì đó, trong nháy mà mũi ấy lên.
Anh ấy né ánh tôi, hai tay bịu cầm văn trên bàn lên.
Những cứ tối qua đã in ra.
Tôi đặc biệt phóng in đậm mấy chi tiết sắc dục đó, chi tiết nào ám chỉ mờ ám không bỏ qua.
Dù thì mình nên mình quen thuộc nhất, ha ha.
Tôi cẩn thận nhớ từng chi tiết trên Giang Nhiễm lần.
Sau chỉ cho ấy xem từng câu từng chữ mà đã phóng lên.
“Biết sẽ lý.”
Hạ Giang Nhiễm giả vờ tỉnh táo trả nhưng lỗ ửng đã b/án ấy.
Tôi khẽ cúi nghiêng đầu về phía trước.
“Vậy cảnh sát định lý thế nào?”
Lỗ ấy càng lên.
Cuối thấy Giang Nhiễm gọi điện thoại giáo dục đạo văn trận, giọng điệu giáo dục hệt lúc giáo dục tôi, cầu xóa bỏ sắc văn khuyên nên duy trì lối sống tinh thần lành mạnh.
Sướng thật!