Hóa Mèo Vờn Quanh Sếp Tổng

Chương 4 + 5

06/09/2024 09:51

4

Ngụy Hoài không thể tin được thực tại, bị khen đến ngẩn ngơ, khi xuống xe còn hơi mơ hồ, nhưng không quên cảm ơn Phó "tài xế" Nhược Cảnh.

Rồi cậu nhận được một nụ cười từ Phó Nhược Cảnh.

"???" Rất bối rối...

Ngụy Hoài nhíu mày gãi đầu bước vào khách sạn, nghĩ mãi cũng không hiểu nổi điều gì đã khiến ông sếp của mình thay đổi tính tình.

Phó Nhược Cảnh nhìn Ngụy Hoài bước vào khách sạn, cúi đầu mở điện thoại.

Trên màn hình hiển thị dòng chữ:

[Làm thế nào để người mình thầm yêu không sợ mình?]

[Đầu tiên, lời nói phải dịu dàng, đừng làm người ta nghĩ mình đang n/ợ tiền, sau đó...]

[Ngón tay thon dài của người đàn ông nhấn thích câu trả lời này.]

5

Khói trắng từ đôi môi mỏng của người đàn ông bay ra, từ từ tan biến vào màn đêm đang dần buông xuống.

Phó Nhược Cảnh tựa lưng vào đầu xe, hút th/uốc, nhìn chằm chằm vào cổng khách sạn Kim Uy, chờ người bước ra.

Một điếu th/uốc ch/áy hết, trong khi người ra vào khách sạn vẫn chưa thấy bóng dáng quen thuộc ấy, đúng lúc anh đang do dự không biết có nên châm thêm điếu nữa không thì từ cổng khách sạn xuất hiện một nhóm người quen.

Trong đó, người say đến mức được người khác dìu đỡ chẳng phải Ngụy Hoài thì là ai?

Bên kia, đồng nghiệp của Ngụy Hoài, A Tư, đang chuẩn bị dìu cậu lên taxi về nhà, thì bỗng cảm thấy nhẹ tênh, người say mơ màng đã bị người khác tiếp lấy.

Dù sao thì... tại sao lại là Phó tổng?!

"Tổng... tổng giám đốc, sao anh lại ở đây..."

"Tôi đưa Ngụy Hoài về, cậu đi trước đi." Phó Nhược Cảnh lạnh lùng nói với cấp dưới của mình, hoàn toàn không giống như lúc nãy còn lo lắng xem giọng điệu của bản thân có làm người ta sợ không.

A Tư bị giọng điệu này dọa sợ, lập tức chui vào xe, nói một câu "Vâng, tạm biệt tổng giám đốc", rồi nhanh chóng bảo tài xế lái xe đi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm
Hoàn

Báu vật

Chương 17
Bà nội là bảo bối của cả gia đình. Những lời tiên đoán của bà mang đến cho chúng tôi vô tận tài phú. Bà vừa mở miệng, bác cả liền trúng xổ số ba mươi triệu, đầu tư bất động sản thuận lợi, chị họ từng xếp cuối lớp lại được đặc cách vào trường danh tiếng, dì út vui sướng khoe khắp nơi. Nhà hàng của gia đình tôi mở thêm chi nhánh chỉ trong hai năm, cả nhà dọn vào biệt thự giữa trung tâm thành phố. Tết năm ấy, cả nhà quây quần vui vẻ, bà nội cười hỏi: “Mỗi người muốn quà năm mới gì nào?” Bác cả đòi thêm tiền tài, dì út và ba mẹ tôi muốn danh lợi song hành. Còn tôi, chỉ tay vào phong bao lì xì bị bỏ quên trong góc, nói: “Bà ơi, con muốn cái này.” Cả nhà cười nhạo tôi ngốc nghếch, nhưng tôi chẳng bận tâm. Bởi tôi biết những lời tiên tri của bà trở thành sự thật, là bằng cái giá của sinh mạng người khác. Tất cả những điều này…chính là sự báo thù của bà.
Gia Đình
Hiện đại
Kinh dị
41
Oán linh tam thi Chương 13