Không có sữa, quả nhiên chứng mất ngủ lại tái phát. Nhắm mắt trằn trọc mãi mà chẳng thể chợp mắt.
Đêm đã khuya, tiếng ngáy đều đều hai đứa bạn cùng lên nhàng.
Tôi thẳng cẳng trên giường, càng sốt ruột vì ngủ được lại càng tỉnh táo, đành niệm đếm cừu trong đầu.
Vừa đếm tới con cừu thứ hai tiếng sột soạt lên từ giường Từ. Ý thức mơ hồ lập bị về phía ấy.
Thức dậy làm nhỉ? sinh chứ gì. hỏi đáp.
Cố Từ dép, tiếng bước chân nhưng hướng về nhà sinh như tưởng, mà dừng trước đầu giường tôi.
Tôi mình mở mắt. Ánh trăng đêm nay sáng lạ bóng người in mờ trên giường x/á/c nhận Từ đang sát nằm.
Cậu ấy làm ngơ ngác hiểu.
"Thời An."
Giọng nói trong trẻo lên trong đêm tối, như tiếng dỗ yêu m/a. Từ... rốt cuộc gì?
Tôi nổi tò nín thở giả vờ ngủ say, im lặng đáp lời.
"Thời An."
Cậu ấy gọi thêm lần nữa. Thấy có tĩnh gì, khóe miệng cậu cuối cùng cũng nhếch lên một nụ cười bệ/nh hoạn.
Cậu vén giường, thân hình cao lớn trèo lên nằm.