Khóa Bình An

Chương 13

28/04/2025 14:54

Tháng mười hai, thành phố này chìm trong giá rét. Dự báo thời tiết nói sắp có tuyết rơi. Bà tôi sợ đống phế liệu chất ngoài sân bị ướt, vội vàng dọn dẹp. Tan học, tôi cũng phụ bà thu xếp.

Khi mọi thứ đã được chuyển vào nhà, căn nhà tồi tàn một phòng khách đã chẳng còn chỗ trống để đặt chân.

Chưa kịp thở, bà đã bảo tôi sang thành đông nhận đồ, nói có ông chủ tốt bụng đã cố ý để lại cho tôi.

Tuyết sắp rơi, phải lấy hàng trước khi trời đổ tuyết. Trời âm u, tôi không thể để bà ra ngoài, ép bà ở nhà nghỉ ngơi, một mình đến thành đông.

Thật ra thì quãng đường không xa lắm, nhưng đồ đạc nhiều nên về chậm.

Đang đi thì tuyết bắt đầu rơi.

Trận tuyết đầu mùa ập đến dữ dội, chốc lát đã phủ trắng người tôi.

"Cậu đang làm gì ở đây thế?" Một chiếc xe dừng trước mặt, Hạ Vân Lãng ngồi trong xe hỏi.

"Tôi... đang chuyển đồ."

Hạ Vân Lãng liếc nhìn đống đồ lỉnh kỉnh, không hỏi thêm, nói: "Chất lên xe đi."

Nhưng xe anh rất mới, sạch bóng, thuộc hàng hiếm ở thị trấn nhỏ này.

Tôi ngập ngừng, ngại ngần đặt đồ bẩn lên.

Thấy tôi đứng im, cậu ấy mở cửa xuống xe, nhét thẳng mấy túi đồ kia vào ghế sau.

"Lên xe đi." Cậu ấy giục.

Tôi chỉ đành phải nghe theo. Tuyết càng lúc càng dày. Suốt đường im lặng, cậu ấy chỉ mở điều hòa không khí ấm hơn một chút.

Rất nhanh, xe dừng ở ngõ nhà tôi.

"Tôi giúp cậu mang vào." Cậu ấy với tay lấy đồ.

"Không cần đâu." Tôi vội từ chối.

Cậu ấy hơi nhíu mày: "Tuyết lớn thế, tự mang vào làm gì cho khổ."

Nói rồi cậu ấy xách đồ đi thẳng, tôi chỉ đành ôm nốt mấy túi theo sau.

Nỗi thấp thỏm lên đến đỉnh điểm khi Hạ Vân Lãng đứng trước căn nhà chật ních đồ phế thải.

Kể cả khi bị bạn học b/ắt n/ạt, tôi cũng chưa bao giờ thấy x/ấu hổ.

Nhưng khoảnh khắc ấy, chút tự tôn mong manh của một cậu nhóc mười tám tuổi vẫn bị tổn thương.

Khoảnh khắc đó, mười tám năm chật vật của tôi hiện nguyên hình.

Tôi cúi gằm mặt, không biết nói gì.

"Vào đi chứ." Nhưng ngay sau đó giọng Hạ Vân Lãng vang lên: "Đứng ngẩn ra đó làm gì?"

Lúc tôi ngẩng đầu lên, cậu ấy đã đứng trước cửa. Tôi máy móc bước tới, đồ trong tay bị cậu ấy đỡ lấy.

Bà tôi bước ra. Có lẽ lần đầu thấy tôi dẫn bạn về, bà vui lắm, mời Hạ Vân Lãng ngồi chơi.

Cậu ấy không từ chối. Sau khi ngồi xuống, bà lại hỏi han cậu ấy chuyện tôi ở trường.

"Cậu ấy là học sinh giỏi nhất trường đấy." Cậu ấy nói với bà.

Bà nội nghe vậy cười tít mắt, sau đó còn giữ cậu ấy lại ăn tối.

Hạ Vân Lãng đồng ý, ăn sạch bát mì nóng hổi kia.

Cuối cùng lúc đi, tôi tiễn cậu ấy ra đầu ngõ, cậu ấy dừng lại hỏi tôi:

"Lê Văn, có phải cậu đang đi làm thêm không?"

"Hả?"

"Tôi có việc cho cậu, làm không?"

"Việc gì?"

"Không phải cậu nói sẽ kèm tôi học sao?"

Tôi ngây người nhìn cậu ấy, không hiểu cậu ấy có ý gì.

"Bốn trăm một giờ. Từ hôm nay, cậu kèm tôi học."

"Cậu... vì hôm nay thấy..."

"Phải, mà cũng không." Cậu ấy dừng lại. "Tôi thực sự cần học thêm."

"Tại sao?"

Cậu ấy mỉm cười: "Không phải cậu bảo thành tích của tôi quá kém sao?"

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Tôi nghe thấy tiếng lòng của mục tiêu công lược

Chương 10
Tôi đã công lược Tần Hoài suốt 3 năm, làm người “vợ” hiền thục nhất, chăm sóc anh từng li từng tí, vậy mà vẫn chẳng thành công. Hệ thống thở dài: [Cậu là lứa kém nhất mà tôi từng dẫn dắt.] Sau khi rời khỏi hệ thống, tôi thấy cả người nhẹ nhõm. Tôi biết Tần Hoài chưa từng thích tôi, kết hôn với tôi cũng chỉ là vì tức giận với bạch nguyệt quang mà thôi. Hôm đó, tôi vẫn đưa tập tài liệu cho anh, nhưng lần đầu tiên không chủ động hôn anh, cũng chẳng nói câu “em yêu anh”. Tôi nhìn môi Tần Hoài không hề động đậy, nhưng trong tai lại vang lên giọng nói của anh: [Sao hôm nay vợ không hôn mình? Bây giờ mình sống được là nhờ nụ hôn buổi sáng của vợ đấy, có phải hôm qua mình quá hung dữ với em ấy không? Cái hệ thống chết tiệt này bắt mình phải làm lốp dự phòng bám đuôi, vợ tốt thế này sớm muộn cũng bị mình dọa chạy mất. Thật muốn đè em ấy xuống ngay cửa ra vào rồi… Bíp bíp bíp…] Sáng sớm tinh mơ, tôi chỉ cảm thấy tai mình vừa bị tra tấn…
456
4 Hàng hạng hai Chương 17
7 Vượt Rào Chương 16
12 Người thừa kế Chương 12

Mới cập nhật

Xem thêm