Kẻ thù truyền kiếp muốn cưới ta

Chương 7

06/06/2025 10:46

Đêm ấy, cả nhà ta vội vã cáo lui, họp toàn gia khẩn cấp.

Huynh trưởng lặng thinh hồi lâu, lục ra xấp thư tín: "... Toàn bộ ở đây..."

Ta bặm môi: "Ồ, trước đây hình như chưa từng thấy trên giá sách?"

Huynh trưởng nghiêm nghị: "Đây là tư vật cá nhân, muội không hiểu sao?"

Ta khẽ mỉm cười.

"Trưởng công chúa vừa nói đã thư từ qua lại ba năm, nay được thấy chân nhân, nhất quyết đòi lưu ta lại cùng tẩm liêu."

"..."

Huynh trưởng ho nhẹ.

"Kỳ thực cũng không có gì, nàng ta cho rằng văn chương của ta hay, ta thấy ngài ấy có mắt xanh, chỉ vậy thôi."

Ta lạnh lùng: "Nhân gia nhan sắc cũng không tệ chứ gì?"

Phụ thân gật gù: "Quả thực, chỉ kém mẫu thân và A Nguyệt đôi phần."

Mẫu thân e lệ liếc phụ quân, vui mừng:

"Như vậy hôn sự của A Phong cũng giải quyết được, mẫu thân thật không ngờ nhi tử còn có ngày cưới được thê tử."

"..."

Gia đình này từ trên xuống dưới quả thực chẳng có ai bình thường.

Nhớ lại sắc mặt chán gh/ét của trưởng công chúa sau khi huynh trưởng ngâm thơ trong yến tiệc, ta biết chuyện chẳng đơn giản.

Nhưng ta cũng chẳng rảnh lo cho huynh trưởng, bởi hôn kỳ đã định sau một tháng.

Vốn biết An Quốc công phủ là đại gia tộc, nhưng lần này mới thấu hiểu, cuộc sống kẻ giàu sang quả thực vượt xa tưởng tượng.

Phụ thân từ tiểu tốt lập chiến công thăng tới chức tướng quân, tuy no ấm không thiếu, nhưng so với An Quốc công phủ vẫn kém xa vạn dặm.

Phụ thân xem qua lễ vật hôn ước, gãi đầu bàn với mẫu thân:

"Ta thấy mấy cọc mai hoa A Nguyệt đ/á/nh vỡ lần trước còn b/án được vài đồng..."

Mẫu thân gật đầu: "Không thể để A Nguyệt chịu thiệt thòi."

Huynh trưởng trầm mặc hồi lâu, thở dài:

"A Nguyệt, muội x/á/c định giữa hai người chỉ là huynh đệ tình thôi chứ?"

Ta thực không thể nghe thêm.

"Vì hắn ta đ/á/nh mất bao nhiêu lương duyên! Bao nhiêu tiểu lang quân tuấn tú chưa kịp ngắm cho thỏa!"

Chỉ vì tờ hôn thư mà bị giam trong vòng thành!

Chỉ có Triệu Đường Ngọc đứng về phía ta, nàng vừa xem văn chương vừa gật đầu:

"Đúng thế, môn hôn sự này hắn khó nhọc lắm mới cầu được mà."

Ta: ???

Ngươi thế nào vậy?

Ta gi/ật phắt tờ văn chương, Triệu Đường Ngọc vội giơ tay thề: "Nhưng hắn tất không sánh bằng ta thích ngươi!"

"..."

Ta lại nhét tờ văn chương vào tay nàng, thầm than. Một vị trưởng công chúa tốt đẹp, sao đầu óc lại không minh mẫn như huynh trưởng vậy?

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm