"Anh à, em thích anh!"

Chiếc ly rư/ợu chạm vào môi dưới, cảm giác lạnh buốt.

Tôi hoảng lo/ạn, liều mạng lao vào lòng Giang Thời Lâm, thổ lộ trong tiếng nấc nghẹn ngào.

Hắn vốn nổi tiếng là kẻ bảo vệ người nhà đến cực đoan và trả th/ù tà/n nh/ẫn.

Nếu phát hiện ra ly th/uốc kích dục kia ban đầu là để dành cho em gái hắn, ít nhất hắn cũng sẽ bắt tôi uống gấp trăm lần liều ấy, rồi sai mấy gã lực lưỡng đến ép buộc tôi.

Thà rằng nói thẳng luôn th/uốc là để hạ đ/ộc hắn.

Dù sao th/uốc đã vào bụng hắn rồi, kết cục tôi vẫn bị trừng ph/ạt.

Như vậy ít nhất... còn có cơ hội ch*t tử tế.

"Ồ?"

Giang Thời Lâm khép mắt, bàn tay đang xoa dịu vai tôi bỗng dừng lại.

Rồi hắn siết ch/ặt cổ tay tôi, ép lên đỉnh đầu.

Ánh mắt hắn tĩnh lặng đến rợn người, nhìn tôi chằm chằm như muốn xuyên thấu tâm can.

Một lúc sau, hắn mới chậm rãi hỏi:

"Tiểu Ức... thích anh?"

"Vâng!"

Tôi cắn răng thừa nhận, "Em sợ anh từ chối nên mới định chiếm đoạt anh một đêm. Em... em sai rồi!"

Tôi cố nặn vài giọt nước mắt, giở trò đạo diễn tình cảm.

Giang Thời Lâm buông lỏng tay.

"Ra là vậy..."

Giọng hắn bỗng vui vẻ khác thường, cử động đặt ly rư/ợu xuống thong thả mà đầy khiêu khích.

Ngón tay thon dài lau đi giọt lệ trên khóe mắt tôi.

Hắn nhìn tôi chăm chú, nụ cười đầy ám muội khiến mặt tôi đỏ bừng, không dám ngẩng đầu.

"Anh vốn chưa định vội vàng thế này..."

Hắn cúi người ôm ch/ặt lấy tôi - kẻ đang mặt đỏ như gấc chín vào lòng, rồi cắn nhẹ vào dái tai, giọng trầm khàn đầy mê hoặc:

"Đừng để anh phát hiện em nói dối... bé ngoan."

Tôi gật đầu đến g/ãy cổ, không còn tâm trí nghĩ ngợi.

"Vậy thì..."

Giang Thời Lâm bế thốc tôi lên, bước những bước nhẹ tênh về phía phòng nghỉ VIP.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
2 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm