19.
Khi đến lớp, Mậu ngồi vẫy tay tôi.
Tôi đi đến, ngồi bên cạnh ta.
Cái nhỏ Mậu bắt lải “Sao hôm qua đột lời tin nữa? nghe kể về cuộc hẹn hai người mà!”
Nói đến cuộc hẹn, cũng thể nhớ tới Chu Mạc.
Tôi đ/au đỡ trán.
Còn chưa mở giải bóng người ngồi bên cạnh tôi.
Bốn phía trở nên yên tĩnh trong mắt.
Ngay Mậu cũng ngồi ngay lại.
Tôi nghiêng nhìn.
Chu Mạc đặt sách lên bàn, làm như việc gì,
Điện thoại kêu lên tiếng ting.
Là những tin oanh tác Mậu.
[Trời ơi, hai Cậu ta???]
[Chu Mạc sao thế, phải trước kia ta thấy cứ như chuột thấy sao?]
[Hai người, đã xảy ra chuyện gì!!!]
Tôi giải thích vài câu đơn giản Mậu.
Cậu ta đột yên lặng.
[Cậu sẽ không, làm gì ta chứ?]
Tôi nên lời: [Làm gì chứ, hắn 1m90, đ/ấm thể hạ gục tôi, tôi làm gì được?]
[Chậc chậc bị cong, hoặc sợ hoặc cứng rắn. Cậu ta cứng rắn đó, đúng phúc!]
Tôi lời những câu vô vị Mậu chút nào.
Nhưng ấy sai.
Chu Mạc đúng tranh chấp tôi.