Nỗi đ/au người bắt ng/uồn từ bốn chữ: đáy.
Trình Tập chính ng/uồn cơn đ/au khổ tôi.
Hắn đến mức trầy xước.
Tôi bịt miệng gi/ận dữ: "Anh còn dám nữa em đấy!"
Trình Tập trán lên vai đến phát run: ngoan, đừng nhé, anh bị mất~"
Tôi Tập rằng sẽ chẳng đâu.
Mẹ rất yêu hắn. Vì cảm giác tội lỗi, bà yêu còn hơn cả một chút.
Về Tết Dương lịch, chằm hỏi phải bị không.
Hàn liếc mắt qua, nheo mắt, mấp máy môi, tim thình thịch.
Cái miệng bao giờ lời tế.
"Cái này, do ai không?"
Ha ha, đấy.
Người cứng đờ, dưới ánh mắt dò xét mẹ, dám nhúc nhích.
Trình Tập lững thững đi lên tiếng: "Canh á/c trong bếp được rồi."
Mẹ vội vàng chạy bếp xem món canh tự tay bà hầm.
Tôi phào nhẹ lưng ướt đẫm mồ hôi, vớ chiếc tựa ném "Đồ bi/ến th/ái!"
Bố thân bố tôi, họ dính dáng đến xã đen, từ nhỏ để tránh họa được ở nhờ một thời gian. Sau tốt làm ở phòng luật bố Nhà coi thứ Tứ, lễ tết đều đến thăm hỏi.
Từ nhỏ đã gh/ét Tứ, thông minh theo kiểu m/a mãnh, tâm cơ biển, suốt ngày mưu mô xảo quyệt, thích chọc chuyện hóng hớt.
Loại người này, ai dính toi đời.
Hàn ôm chiếc lòng, thản nhiên nói: Ánh, lúc nãy anh làm Millennium Falcon* ngàn năm trong phòng sách em rồi."
7.451 Vừa mới ghép xong!
Đâu phải ưng vỡ tan tành! Chính tim gan đây nè!
Không ch/ửi thề, bật dậy phóng lên lầu bay.
Nhìn Millennium Falcon nguyên trong phòng sách, mới phào, ôm báu vật mình để.
Càng nghĩ tức, bị thằng khốn lừa rồi.
Xuống lầu, phòng khách đã tanh, và Tập đi ra sân sau rồi.
Tôi ra sân sau người, sợ Tập bị b/ắt n/ạt.
Đi ngang hành lang, nghe thoáng tiếng người chuyện.
Định gọi to thì nghe nhắc đến tên tôi.
Giọng điệu chẳng mấy thiện cảm: "Trình Tập, mất trí nhớ chứ phải mất trí khôn. Mày toan tính đen tối thế này, sẽ chuốc họa đấy."
Trình Tập đứng sau cột hành lang, giọng đều đều: "Ý mày gì?"
Hàn mũi: "Mày đừng tưởng chuyện hồi cấp ba đứa giấu được đã..."
Ánh mắt phải Tập, bỗng quay sang chằm tôi, chính x/á/c khóa ch/ặt tầm tôi.
Như sư đang chằm mồi.
Tôi vô thức lùi một bước.
Hàn im cũng quay sang nhạt đã trước, thong thả bước về phía tôi: "Tìm hả? Thế nào? Cảm giác được báu vật tuyệt không?"
Tới gần tôi, khom người thì thầm: "Cái ông anh mới này em chẳng phải tốt lành Tránh xa kẻ để giữ nhé, đồ ngốc."
Trình Tập bước vội th/ô b/ạo kéo ra, che sau lưng, giọng lạnh nhạt: "Hàn đại luật sư, dọn dẹp đống dơ bẩn mình trước đi đã."
Nụ trên tắt lịm, liếc một cái, lùi giơ tay đầu hàng.
Ăn tối xong, bố bảo tiễn Tứ.
Trước lên xe, tôi: Ánh, nếu ngày sống nổi nữa, anh. Anh chú một mạng."
Giữa Tết nhất.
Hàn đồ xui xẻo.
Tôi lịch sự mở cửa "Lòng tốt anh xin nhận, chúc trường tuế."
Hàn dài: "Có ước mơ tốt..."
C/âm mồm đi!
"Biến nhanh đi!"
(*Millennium Tàu vũ trụ hư trong phim Wars)