Phàm Nhân Tu Tiên

Chương 60: Thí độc

05/03/2025 21:01

Nhớ lúc trước, phu xươ/ng tủy, dưới ngữ dạng vậy liền ngoãn Tin rằng, chỉ cần lại đưa ít tốt, tin rằng ngoãn mình.

Nhưng Tử đã thất dụ hoặc của xong, biểu hiện của chút hưng phấn nào cả, mặt hết sức tĩnh, tựa hồ của lọt tai chỉ gió thổi qua thôi.

"Việc suy sau, hiện tại ít nghi vấn, hi vọng giảng rõ ràng." dùng mắt táo nhàng nói.

"Trả hết mấy vấn của ngươi, chứ?"

"Cái này câu trả của làm lòng hay không?"

"Hảo, hỏi đi!" Tử rất nhanh ý, câu thành ngữ "nhân tại ốc diêm hạ, bất bất đê đầu"* rất là thấu triệt.

Hàn hỏi ngay, đầu nhà lúc, đang suy vấn gì cần hỏi.

Dư Tử bị dạng trịnh trọng của dọa cho sợ hãi, đầu ngừng ngợi, biết hỏi vấn làm đ/au đầu hay không?

"Ta muốn biết, cắn nuốt xong nguyên của phu và phận nguyên của xong hậu quả x/ấu gì Tại của chút khác lạ, biết nhiều hơn tài nào định rõ. Không biết hay không?" cục vấn sau dậy lo hỏi.

Dư Tử xong, nguyên lai lo vấn nhỏ này, lập tức lòng xuống, âm thoải hơn.

"A a! Nguyên lai là này. Lão đệ, lo rồi, hoàn cần để tâm này. biết rằng, thứ được nhồi nhét đầu cần năm mới tự động tản mát, hoàn cần quan tâm."

"Nói vậy, phệ cái là hoàn dụng sao? Một lưu lại a? Ta chút tin." dùng mắt hoài nghi dáng tín nhiệm.

"Nói giữ lại chỉ là thôi. lưu lại, đích nhiều lắm." Tử tiếng thích, sợ cái gì lầm.

"Trong bao hàm ký ức, tình tiết số thứ, đạt được. thụ nó, thì biến thành ng/u ngốc, nhân cách phân liệt, thì tinh bạo trướng, n/ão tử bị phá hư dẫn t/ử vo/ng."

"Cần biết rằng, nguyên là thứ quý giá nhất, thứ khác tùy dung được. Thôn phệ nguyên khác tạm vấn nếu muốn biến thành của mình, chính là vọng tưởng. không, tùy đoạt xá thu được trí nhớ, pháp của vậy thiên lo/ạn sao? Sẽ chăm chỉ tự luyện đột phá cảnh giới, tu luyện tâm pháp nữa? Tùy đoạt xá chẳng sao?"

"Nguyên bị phệ, lợi dụng duy nhất thôi, chính là bản nguyên lực. Nó giúp nguyên của nên tráng kiện hơn, bất chỉ chút thôi, bởi nguyên bị phệ rất nhanh biến mất, hầu còn, cách nào lợi dụng được nữa."

Hàn vừa Tử thích, lòng cuối cảm dễ dàng hơn.

Hắn láo, Tử lúc này sợ rằng đang muốn tắc đã phu, tự nhiên dối gạt hắn.

Dư Tử thích xong, gật gật đầu, trông vẻ đã tin nói, lòng khỏi vui mừng, cầu do nguyên thân hóa thành sáng vài khẩn trương hỏi:

"Hàn lão đệ, thích của rất lòng. Vậy chúng nên lượng không?"

"Đương nhiên rồi, vị tu tiên tốt đẹp sánh bằng?" đột nhiên cười, hàm răng trắng, vẻ thành cùng.

"Thật sao?" Tử phấn khích, chưa khuyên bảo đã dễ dàng nên mở miệng, muốn nhận chút.

"Đương trả rất nhanh.

Sau mỉm cười, lấy tay vật, dùng giọng thân thiết Tử Đồng.

"Chúng đã là nhau rồi, vậy trước thảo cách cụ các cự tuyệt ta, phối làm cái nho nhỏ chứ?"

"Thí Tử sửng ống tay cảm rất mắt, hình đã qua đâu rồi, lòng liền dự cảm tốt.

"Không sai, nghiệm."

Lời của chưa dứt, ngón tay cái nắm ống bỗng gi/ật cái, chất đen, quánh đặc b/ắn ra, mùi hủ xú nồng nặc, hướng thẳng mục tiêu diện.

"A!"

Từ cầu phát tiếng kêu thảm thiết của Tử Đồng, nguyên của bị chất màu đen vào, bề mặt lục bỗng nhiên đạm đi, bị thụ nhẹ.

"Ngươi, dĩ nhiên dám ta?" Tử kêu lên, khản cả tựa hồ chưa chấp nhận nổi đã phát sinh.

Hàn để sự gi/ận dữ của đưa tay thắt lưng, thắt lưng rút bảo sáng loáng.

Thanh này chỉ rộng ngón tay, chiều dài tầm thước rưỡi, lưỡi mềm dẻo cùng, đúng là hiếm "Ngọc đoản ki/ếm."

Thanh này là do dụng trọng kim thợ rèn tạo cho đoản đắt nhất. Bất am cách dụng loại vũ khí này, cho nên, chưa dùng đến.

Hàn lấy vốn được giấu này, trông vẻ đây là hội dụng sắc mặt nên âm trầm, mặt cười lúc trước của bây phần thấy.

Hắn dùng mắt hung nguyên đang r/un r/ẩy, lời, cả phí tới, ch/ém thẳng lúc này dụng nhuyễn cứ là đang dụng sài đ/ao vậy.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm