Nhưng Từ đã nói, từ trước giờ người cô luôn Lễ.
Lục Diên cảm thấy không rộng lượng như vậy, cũng không phải người tốt lành gì.
Anh rất không cam tâm.
Anh b/ắt c/óc Từ Niên.
Anh nghĩ không yêu cũng được.
Nhưng đoạn đường này muốn Từ ở đó sự tham lam ta.
Nhưng Diên trăm nghĩ ngàn nghĩ cũng không nghĩ ra đêm đó Từ nằm lòng vẫn nhớ Lễ.
Rất nhiều lần nhìn thấy mắt cô vọng, vọng mức không rơi một giọt nước mắt nào.
Cô đang mang th/ai đứa con Lễ.
Từ gh/en gh/ét cũng không đủ hình dung cảm ta.
Nhưng như vậy vẫn còn chút may may mắn nhiều nét giống Lễ, cho đứa bé này cũng sẽ nét dáng ta.
Từ phòng gh/ét cho dù vì con Lễ mà thì cũng khiến đổ.
Cho Diên tự thiết ra một cục mỹ.
Anh sẽ ch*t vì Từ Niên, ch*t vào lúc làm lễ cô, ch*t lòng cô.
Có chỉ như vậy thì cô cảm thấy thương hại ta.
Đáng tiếc Từ lại quá mức tình.
Bên mắt toàn m/áu tươi Từ cũng không cô chỉ chạy về phía trước.
Lục Diên cảm thấy đời này vô đ/au khổ.
Nhưng vẫn viễn yêu cô.
(Hoàn)