Chương 20
“Cố Sầm đừng đi!”
Tôi ch/ặt tay Sầm còn nhiều lời nói với anh.
“Anh đi nước cho em!”
Nghe nói như do dự mãi mới buông tay ra, sau khi nước Sầm trong nói theo chút uất ức mà chính cũng không phát hiện ra.
“Cố Sầm hối h/ận rồi, thích gặp mỗi ngày. kia là do nói quá phận, đừng gi/ận được không.”
Tôi dựa vào vai một mùi hương không thấy quanh tôi, cảm giác cùng an tâm.
“Thật sao? Ninh Tu, nghĩ kỹ chưa? Nếu như quyết định ở vậy cả đời này cũng không thả đi.”
Tôi trịnh gật đầu, phát hiện mình không thể thừa nhận kết quả Sầm Lễ rời đi, quyết định ở đương nhiên phải ở cả đời.
Sau khi nghe Sầm Lễ nói không gi/ận, chủ động hôn anh.
Tôi Sầm Lễ thích cuồ/ng yêu anh.
Sáng sớm hôm nay khi tỉnh Sầm Lễ đang nghiêng người dựa vào giường nhìn tôi, môi hơi đ/au, chắc là do buổi sáng dậy tốt.
Anh thấy tỉnh lập nói.
“Bà xã, hôn buổi sáng.”
Tôi bị cách xưng hô của Sầm Lễ cho có hơi ngượng ngùng, mặt thanh tú kia lại nói như thế này chứ.
Tôi hôn thân mật một cái, sau đó vàng rời đi, kết quả là lại dứt khoát đề ở trên giường, đó hôn số lần.
Bữa sáng là Sầm Lễ mình làm, lại một lần nữa ăn đồ ăn làm, tâm tình toàn khác.