Vì c/ứu đứa trẻ mà bị xe đ/âm ch*t, tôi buộc phải liên kết với hệ thống vai phụ. Hệ thống bảo những người tốt như tôi chỉ cần trải qua vài thế giới là được sống lại.

Tôi: "Cái này... thật ra tôi không quá muốn sống, ch*t cũng tốt mà."

Nhìn ngọn lửa nhỏ của hệ thống sắp tắt ngấm, lòng tôi hơi mềm lại.

"Nếu nhiệm vụ đơn giản thì... sống thêm tí cũng được."

Ngọn lửa nhỏ lập tức hồi sinh mãnh liệt.

[Bộ phận chúng tôi đơn giản nhất, không cần mưu đồ sự nghiệp, không cần yêu đương đ/au khổ cả thể x/á/c lẫn tinh thần.]

"Vậy tôi phải làm gì?"

Ngọn lửa nhỏ tràn đầy nhiệt huyết.

[Main đói thì nấu cơm, main khát thì đưa nước, main mệt thì dìu lên giường, bất cứ lúc nào họ cần thì phải xuất hiện ngay, đặt họ lên đầu, khiến đ/ộc giả hài lòng với sự tồn tại của cưng!]

Có lẽ bị nhiệt tình của hệ thống lây nhiễm, tôi cũng dâng trào chút khí thế.

"Nghe không khó, tôi thử vậy."

[Chắc chắn cưng sẽ làm được!]

Hệ thống truyền nội dung nguyên tác cho tôi.

Đọc xong, mặt tôi đờ ra. Cân nhắc mở lời: "Nhân vật chính là... hai người đàn ông à?"

Ngọn lửa nhỏ hoảng hốt: [Gì cơ?! Cưng là trai thẳng sao?!]

[Thế chẳng phải khi họ vào phòng rồi cưng còn tưởng là huynh đệ tốt sao?!]

Tôi: "Hả?"

Đứa trẻ 5-6 tuổi xinh xắn ngồi yên lặng uống sữa trước bàn ăn, hệ thống trong đầu vẫn không ngừng la hét.

[Áaaaa tôi thuộc bộ phận đam mỹ, đáng lý chủ nhân của tôi phải là gay mới đúng chứ!]

[Xin lỗi xin lỗi, lại đưa cưng là trai thẳng vào tiểu thuyết d/âm mỹ m/áu chó không đáy này!]

Nhìn ngọn lửa nhỏ ngày càng teo tóp vì những giọt nước mắt xanh lè, tôi vội an ủi: "Không sao, dù sao tôi cũng chỉ là vai phụ râu ria, chắc chắn không có cảnh tình cảm đâu."

[Dù vậy vẫn xin lỗi cưng.]

Hệ thống vẫn nức nở, tôi đành chuyển chủ đề.

"Câu chuyện bắt đầu từ khi nhân vật chính mới 6 tuổi sao?"

Tôi lắc lư đôi chân ngắn ngủn chẳng chạm nổi sàn nhà.

[Còn lâu mới tới lúc cốt truyện chính thức bắt đầu. Chỉ là ở thế giới đầu tiên, để người mới dễ hòa nhập và hiểu cốt truyện, thường sẽ đưa họ vào từ khi nhân vật còn nhỏ.]

"Vậy cũng tốt, con một đại gia giàu nhất Hải Thành này," tôi bấm đ/ốt ngón tay tính toán, "trước khi cốt truyện bắt đầu còn được hưởng phúc mấy chục năm nữa."

[Cưng nghĩ như vậy thật tốt quá TvT! Những năm này hãy tự do khám phá thế giới nhé!]

Tự do khám phá?

"Muốn làm gì cũng được sao?"

[Chỉ cần không ảnh hưởng đến quá trình trưởng thành của công thụ chính, còn lại muốn làm gì tùy ý.]

Nếu vậy...

Trong lòng tôi âm thầm tính toán, sau khi đọc nguyên tác thật sự có vài chuyện vụn vặt không liên quan nhân vật chính mà tôi muốn thay đổi.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm