Hồng Kỳ Huyết Lệ

Chương 20 + 21

30/10/2024 17:06

20.

Tôi ngồi yên lặng trong khoang tàu, không ăn không uống, yên lặng nhìn giường.

Người tiếp ứng nói với tôi họ vừa đưa tôi lên tàu thì bọn Nhật đã tiến hành đ/á/nh bom tô giới, Kiều Kiều và Mạnh Chí Chương đã anh dũng hy sinh.

Sau khi ch*t, th* th/ể họ còn ôm ch/ặt lấy nhau, người thu dọn th* th/ể không cách nào tách họ ra được nên đành phải an táng họ cùng nhau.

Tôi sa sút mấy ngày liền, sau khi lấy lại tinh thần thì mang theo di nguyện của Kiều Kiều tiếp tục lấy bút làm đ/ao, hung hăng ch/ém về phía quân Nhật.

Chỉ có một điều tôi không dám dùng những món đồ có liên quan đến Kiều Kiều, bút máy cô ấy đưa cho tôi, khăn quàng cổ cô ấy m/ua cho tôi, chăn cô ấy m/ua cho tôi, chỉ cần tôi nhìn thấy những thứ này thì sẽ nhớ đến dung mạo và nụ cười của cô ấy, tôi sẽ khóc không ngừng được.

Ở Duyên An tôi gặp được ba mẹ của tôi, tôi lập tức đưa họ đến đây.

Vì để trấn an tâm trạng của tôi mà tổ chức đã đặc biệt cử mấy người lão Nhị đến bên cạnh tôi.

21.

Ngày 16 tháng 8 năm 1945, tôi cầm tờ báo có in tin quân Nhật đầu hàng đi đến trước m/ộ của Kiều Kiều, báo tin vui này cho cô ấy.

Nhiều năm dốc hết tâm huyết sáng tác, năm nay tôi đã gần bốn mươi hai, tóc cũng lấm tấm bạc.

Tôi mang theo túi tiền giấy, thỏi bạc giấy, còn chuẩn bị một bàn tiệc bày ra trước m/ộ cô ấy.

Tôi quỳ trên mặt đất, đ/ốt vàng mã cho cô ấy, vừa đ/ốt vừa luyên thuyên kể rất nhiều chuyện.

“Cô ở bên đó sống thế nào, có ăn ngon không, có ngủ ngon không? Chắc chắn không đủ tiền tiêu rồi đúng không? Không sao, sau này mỗi năm tôi đều sẽ đ/ốt thật nhiều tiền cho cô, có được không?”

Tôi nghẹn ngào nói: “Cô đấy, đồ x/ấu xa, cô đi nhiều năm như vậy mà cũng không về thăm tôi lần nào, cũng không chịu lẻn vào giấc mơ của tôi, không muốn tôi mơ thấy cô à? Chờ sau khi tôi xuống dưới rồi thì sẽ đ/á/nh ch*t cô.”

“Kiều Kiều, tôi sẽ giúp cô chăm sóc ba mẹ cô thật tốt, cô yên tâm đi, sau này họ cũng sẽ là ba mẹ của tôi.”

“Kiều Kiều… Tôi nhớ cô lắm…”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)
4 Trúc mã ghét Omega Chương 13
5 Vào Hạ Chương 17

Mới cập nhật

Xem thêm