Tôi ôm Thừa Tổ - vật chứa h/ồn của mình, bước đến trước mặt mẹ tôi và chị dâu.
"Tôi theo hậu duệ nhà họ Lý bao nhiêu đời nay, chưa từng có ai nhìn thấy tôi."
"Lần này, còn nhờ có chị dâu A Cửu."
"Khi chị thêu Bách Tử Đồ, đứa trẻ cuối cùng chị thêu là một bé gái, tôi mới có thể thoát khỏi bức tranh, hiện ra trước mặt các người."
Tôi mỉm cười nhìn chị dâu.
"Để trả ơn, A Cửu, tôi cho chị một cơ hội."
"Thừa Tổ giờ chỉ là vật chứa h/ồn, chị có thể chọn lại: muốn con trai hay con gái?"
"Chị muốn giữ lại h/ồn phách con gái mình trong thân thể nó, hay chọn một h/ồn nam từ tổ tiên thấp hèn của nhà họ Lý?"
Trong lòng tôi khẩn thiết mong A Cửu chọn con gái.
Chỉ cần chị chọn con gái, những h/ồn m/a bé gái bị nhà họ Lý h/iến t/ế bao đời sẽ cùng tôi luân hồi chuyển thế.
A Cửu, hãy chọn con gái đi.
Không, tôi c/ầu x/in chị, hãy yêu thương con gái của chính mình.
Chị dâu không chớp mắt nhìn chằm chằm Thừa Tổ, không do dự đáp:
"Con trai! Tôi muốn con trai!"
"Thừa Tổ là đứa con trai tôi khó nhọc c/ầu x/in mới có được!"
Câu trả lời đã đoán trước dập tắt tia hy vọng cuối cùng trong lòng tôi.
Tôi giấu đi nỗi xót xa trong lòng, đem toàn bộ vo/ng h/ồn trong cơ thể Thừa Tổ ra ngoài, chỉ để lại một h/ồn m/a nào đó không rõ danh tính của tổ tiên nhà họ Lý.
Tôi bước đến trước mặt mẹ tôi, khóe miệng cong lên.
"Mẹ à, chị dâu đã chọn con trai."
"Con trai chị ấy giờ là gia chủ mới của nhà họ Lý."
"Nhà họ Lý, không có chỗ cho mẹ nữa đâu."
Lời vừa dứt, mẹ tôi bỗng hai tay ôm lấy cổ, mắt trợn ngược, nhãn cầu như muốn lồi ra ngoài.
Rồi bà ngừng thở.
Tôi đưa Thừa Tổ vào lòng A Cửu, chỉnh lại áo cho chị.
"Chị dâu, từ giờ trở đi, chị chính là mẹ của em."
Đây là trò chơi giữa tôi và người nhà họ Lý.
Mỗi khi một thế hệ nhà họ Lý sinh đứa con đầu lòng, tôi sẽ tự coi mình là con của cặp vợ chồng đó, là em gái của đứa trẻ.
Còn cậu bé mà cha mẹ tôi dùng Thêu Anh đổi lấy, sẽ là anh trai tôi.
Khi cha mẹ qu/a đ/ời, anh chị dâu sẽ trở thành cha mẹ mới của tôi.
Mỗi đời cha mẹ đều khác nhau, nhưng rồi lại giống nhau.
Tôi muốn tìm câu trả lời cho vấn đề đấy từ họ.
Ban đầu, người thêu chị gái tôi luôn là cha.
Nhưng chẳng biết từ khi nào, người ôm chị vào xưởng thêu đã trở thành mẹ.
Thêu Anh vốn do cha tôi sáng tạo, sao về sau toàn là mẹ tôi làm?
Còn chị dâu A Cửu, ban đầu chẳng phải chị chỉ muốn con gái sao?