Tôi đã yêu em từ khi nào

Chương 11

25/03/2023 10:25

Từ Bộ đang ở trong phòng khách xem ti vi, tôi tắm xong thì thân thiết ngồi xuống bên cạnh hắn: "Từ Bộ của chúng ta có phải thích cô gái nào rồi đúng không? Em có nhớ ra đó là ai không? Kể với chị gái đi."

Sắc mặt Từ Bộ cứng lại, lắc đầu.

Tôi có hơi không tin, dù sao thì người mình thích chắc chắn phải có ấn tượng rất sâu, quên được đối thủ một mất một còn không đại diện rằng hắn cũng quên mất người mình thích chứ.

Tôi không ch*t tâm lại hỏi: "Hay là em nghĩ kỹ lại thử xem? Chắc chắn em có thích ai mà!"

"Thật sự không nhớ được."

"Không thể nào."

"Chị, chị gh/en à?"

Gh/en mẹ cậu!

Tôi không để ý đến hắn nữa mà lên lầu đi ngủ.

Ngủ đến sáng, dưới lầu tỏa ra mùi thơm của bữa sáng.

Kết quả người ở trong phòng bếp không phải dì giúp việc mà là Từ Bộ.

"Em biết nấu cơm à? Em nhớ ra gì rồi?"

Từ Bộ lắc đầu: "Cụ thể vẫn chưa nhớ ra, chỉ là nhớ hình như có người rất thích ăn trứng chiên như thế này, nên em làm thử, ai ngờ tay giống như rất quen thuộc."

Còn nói không có thích ai, cũng đã nấu ăn cho người ta, Từ Bộ của trước đây chính là đại thiếu gia cái gì cũng không biết làm đó.

Chỉ là có hơi đáng tiếc, tay nghề của hắn đều vào bụng của tôi mất rồi, cũng không biết cô gái hắn thích đã từng ăn cơm hắn nấu chưa ta.

"Từ Bộ, em thật sự không nhớ ra người mình thích sao?"

"Không nhớ rõ, cũng không hẳn, chỉ là có một bóng dáng rất mơ hồ, tóc dài, rất g/ầy, mặc váy trắng."

Tôi nhìn bản thân, không giống cái nào cả.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Cứu rỗi em trai phản diện u tối

Chương 13
Tôi xuyên vào chính cuốn tiểu thuyết trinh thám mình từng viết – trở thành nạn nhân đầu tiên trong vụ án giết người hàng loạt. Ngay ngày đầu tiên xuyên vào, tôi lại nhặt được kẻ… sau này sẽ giết tôi. Hắn mặc bộ đồ mỏng dính, co ro né mưa ở góc phố. Khuôn mặt tái nhợt. Vừa thấy tôi, hắn lập tức co người lại, run run hỏi: “Anh… em có thể về nhà chưa?” Trong truyện, hắn là kẻ gây ra hàng loạt vụ giết người. Còn tôi… chính là người anh độc ác đã từng bạo hành hắn. Về sau, mỗi lần tôi chạy trốn, hắn đều tìm được tôi. Giống như trò mèo vờn chuột không có hồi kết. Hắn không hề mệt mỏi. Áp sát tôi, khẽ đặt một nụ hôn lên môi rồi thì thầm: “Anh… mình về nhà được chưa?”
1.07 K
3 Trúc mã ghét Omega Chương 13
6 Vào Hạ Chương 17
9 Uyên Thù Phụng Lữ Chương 14 (Hoàn)

Mới cập nhật

Xem thêm