A Mạch tòng quân

Chương 130: Gió mưa

01/04/2025 15:45

Chương 130: mưa

A sốt bởi Từ Tĩnh, ngạc hỏi: tiên sinh vậy?”

Từ rõ ràng biết tình ngươi, mỗi gặp mặt chìm vào đó vài phần, tránh né, đến cứ cố tình tiếp cận khiến lún sâu, lẽ đây hậu sao?”

A xong nhạo, sinh thế nào? Chỉ tuyệt giao chăng? Anh rõ ràng tướng tài, tránh hiềm nghi cần nữa sao? Chỉ tình nhi nữ mất tình bằng hữu, dường quá hẹp hòi phải.”

Từ giương lắng nghe, hỏi: “Vậy Tức Vinh Nương sao? Nàng Nghĩa, nếu vô tâm, nàng? tình phải rất sao?”

Mấy khiến nghẹn giọng nào nói, vẻ mặt đắc Từ Tĩnh, lòng, ngang: “Tức Vinh Nương chứ? Sao phải nàng? Vậy ai ta?”

Từ yên nói, trên mặt đậm, vuốt râu nói.

A Từ gi/ận, vẻ bình tĩnh ngồi trước án, im nói, lâu mỉm cười, tự giễu sinh hậu. gắng sức Tức Vinh Nương, chắc ấy! Nhưng phải tốt? Hơn nữa, ai huynh ấy, đâu qu/an h/ệ gì đến ta?”

Lời thực thoải nhớ nhiều trước mẫu ngươi, ai hắn. Thay lung tung quản bằng tự mình hơn!”

Lúc Từ tươi hơn, yên lát rồi “Ta tốt, thế trái lão phu yên rồi, nữ nhi!”

A hiểu Từ Tĩnh, Từ trực tiếp giải thích, “A giả trang nam nhưng biến nam Mai khói chiến còn, chiến dẹp yên, hạ ổn định, phận nhi nữ”

A khẽ gi/ật mình. Từ phận nữ nhi nàng, nhưng nam đó kêu Lâm Mẫn Thận dịch hóa trang gì đó đưa nàng, ngầm lộ rằng tuyệt tiết lộ phận… Hiện giờ, Từ những này, chút động, tâm tạ: sinh, biết thế nào, hiện giờ tiên sinh vậy, thập kích”

Cuối chín, tin Vân bài Trương Sinh mang kỵ đến Điện Tử sắp xếp thỏa đáng, phái Ng/uỵ Quân Phong Trại chuẩn bị, đội kỵ tiên phong nhổ chỗ biết tin sự, lâu ngẩng Mạch: “A Mạch, biết tâm rồi phải không?”

A sảng khoái mấy ngày trước tin chỗ Lâm Mẫn Thận rồi”

Đường chậm rãi đầu: “Không phải mấy ngày trước, phải Hưng biết chắc chắn rồi phải không?”

A trả lời, Nghĩa.

Khóe cứng mặt ngưng trọng, giọng nữa: “A Mạch, phải biết rồi đúng không?”

A chút, nhận: “Không nguyện trung đổi quyền Bắc.”

Đáy rất nhanh hiện tia thất vọng.

A sao? Nghe theo đình nam, vượt Uyển toàn bộ vùng giao thát tử ư?”

“Cho dù theo bài đình lạnh giọng “Thương thần tử!”

“Ai thần? Ai hỏi: “Tề Cảnh giang thái tử Hiển, hiện nay thay phụ đúng sai gia đấu ai thần, ai tử?”

Đường im nói, lạnh lùng Mạch, chút bình lại. Qua lâu, tử xâm nhập nam, cứ Hưng, Kinh hổ rình mồi. Mạch, lẽ biết khơi mào đến hậu gì sao?”

Sẽ đến hậu gì? Hạ Mạc ngư ông đắc lợi! tự biết điều này, điều nếu đến phiên nắm quyền? bình tĩnh tiếp: tử dám, đây, nếu chúng dám tràn dịp chúng phòng bị, bất ngờ tập kích Dương, bao vây thát tử nội.”

Ánh tăng lạnh lùng, hỏi: “Dùng giang xã tắc lê dân cược các sao?”

A gì, cúi im lát, “Cuộc đời canh bạc lớn, huynh thoát được.”

Đường chút xa lạ Mạch, lâu gì.

“Ta kệ ngôi vị đế Thịnh Đô thuộc Cảnh Chi, duy thát khôi phục non sông!”A nói, chậm rãi ngẩng chằm chằm Nghĩa: ca, huynh chống thát tử nữa không?”

Đường yên Mạch, nhưng trước thốt tiếng “Không”…

A biết thuẫn, thắn khuyên nhủ: ca, bất Cảnh Chi, thuận thế nguyện trung phản. Bọn đều tâm đến rơi dân chúng huynh nguyện trung nào? ngôi vị đế họ, bảo vệ dân chúng sao?”

Đường mím môi, lâu tiếng trả lời. thế, buông xuôi, khổ “Đã khiến ca rồi”.

“Ta chống thát tử nói.

A ngạc mừng rỡ Nghĩa.

Nét mặt trước, lặp “Ta chống thát tuyệt hỗ trợ vị”.

A xong giơ ba thề: “Mạch Tuệ xin thề, tuyệt tiến Nam! vi phạm thề, bị lôi giáng xuống.”

Đường lâu, bất đắc dĩ dài, kéo xuống, thấp giọng “Ta tin ngươi”.

Ngày mười, mang theo kỵ Trương Sinh Điện Tử nam núi Hành, Trịnh Lam, mấy thợ thủ thuộc bộ phận giới lệnh Trương Sĩ Cường theo đốc thúc, trước mật lệnh Trương Sĩ Cường: “Một Trịnh hành động gì gi*t!”

Đồng Ký Châu tiến hành chiêu m/ộ tân binh, khí thế hừng mấy ngày chiêu m/ộ hơn sáu ngàn trước tập trung khổ luyện tháng, ra, nhập vào các doanh bắt huấn luyện.

Hoàn toàn tình hình gió cuộn mây cuộc thay đổi.

Giữa một, thức Hoán, tốc độ sét đ/á/nh, tiến đến ngoại Thịnh Đô.

Ngày bốn một, Cảnh bệ/nh ch*t cung.

Ngày lăm một, thái tử Kính vội vàng đăng vị điện Minh Đức.

Ngày tám một, đô đốc bảo vệ Diêu Khánh Hàng mở cổng An Định Hoán vào thành. Tân đế Kính t/ự v*n ch*t, Khang vương Mẫn mất tích. Hoán Điện, đổi hiệu Sơ Bình

Ngày bảy hai, Mẫn Lĩnh tuyên chiếu cần vương[1], kêu đội các bắc xả đình.

[1]. Cần vương: C/ứu đình cơn hoạn nạn.

Gió đông[2] kịp dịu bầu khí bùng chiến tranh, lo/ạn.

[2]. đông: gió đông tới, gió xuân.

Cùng đó, tám ngoại Kí bị giữ, các Dự, Túc, Ung, Ích, Kinh, Tương nằm Mạc, nghĩa các nơi đều bị trấn các khu vực do Mạc lĩnh tạm xem ổn định. đế Mạc bắt lắng đông tiến theo tiến nam vờ hỗ trợ Hạ, Thịnh Đô.

Nguyên soái Mạc dâng đế, tấu rằng tạm bình ổn, tiến nam vướng vào chiến, huống cứ Kí, tựa thanh ki/ếm trước bụng, gây hoạ lớn! Không bằng trước dốc toàn hạ Kí, đó dựa vào thế Uyển dịp chiến, bất ngờ xuất kích, định công.

Tiểu đế xem tấu Chương vỗ trồ khen ngợi, lập chuẩn tấu, ban đạo chỉ, tấn Tử Thiếu Bảo[3], xuân sang đưa Dự thân!

[3]. Thiếu bảo: thuộc hàng tam cô bao gồm: thiếu sư, thiếu phó; thiếu bảo.

Trần vị cao, chúa, tiếng hai, ai sánh bằng.

Khi thánh đến Dự Châu năm, Dự Châu tuyết rơi. Túc Châu quay về, đến hành dinh chúc mừng, tiến vào sân, cửa sổ thư phòng mở lớn, soái đứng khoanh trước sổ, gốc mai đến xuất thần.

Khương đến hành cởi áo choàng đưa theo chà tuyết đọng trên giầy rồi tươi bước vào phòng. phòng chậu than đượm, toả hơi nóng rừng rực. Vì huân hương, phòng lư hương, trên bàn bình hoa lớn bằng men sứ xanh, bình cắm nhánh hồng mai, gốc mai ngoài cửa hương ngập phòng, trẻo lạnh lùng.

Khương “Nguyên soái bình tĩnh, đến phủ bái kiến, lẽ phải tự đến hành dinh sao?”

Trần quay Dực, nào vậy?”

“Vừa vào thành, phải vội vàng đến chúc mừng soái rồi “Hoàng đưa Dự Châu soái, Hoàng soái thực vô trọng dụng”.

Trần nói, lát Dực: ai nhất?”

Khương hiểu chút đáp: “Ta Chu Chí Nhẫn nhất”

Trần cười: “Ông lão tướng, ổn nhưng mãnh đủ, phải thủ Nghĩa”

“Đường Nghĩa?” Dục ngạc: “Hắn phải rời rồi sao? Sao chạm trán được?”

Trần đến đồ treo trên tường, vào điểm trên Sơn: “Thám tử báo, thống lĩnh kỵ nếu Hành, hoặc lương thảo, hoặc tập kích ta”

Khương biết đến lợi hại kỵ Nghĩa, rất phiền toái, giỏi tập kích bất ngờ, phòng bị”

Trần “Cho hạ trước phải loại kỵ Nghĩa, ch/ặt đ/ứt cánh Bắc!”.

Khương xong cau mày, “Nhưng Sơn, hành tung rõ, rất bỏ”.

Trần “Đường tồn đội tồn giữa thổ phỉ, tuy mãnh thiện chiến nhưng quá mức khí phách, gi*t khó”

Khương nhịn Khởi: “Nguyên soái kế rồi phải không?”

Trần nhẹ giọng “Loại này, dụ gi*t”

CUỐN THỨ SÁU: Tích hùng bại

(Anh hùng bại đều quay lại)

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm