Đương phải đột trí nhớ tốt lên, mà người này bạn học kiêm lúc chưa hai người đối diện cửa mười năm.

"Kết hôn à?" Hàng chỉ chiếc nhẫn trên ngón đeo nhẫn Minh Lan.

"À? Minh Lan cúi nhìn.

Chiếc nhẫn do Vu Cửu hôm về tùy tiện đưa cho nói kiểu dáng cũng khá đẹp, đeo chơi đi, Minh Lan liền đeo.

"Là ai vậy? Vị hôn cậu đó?" Dù sao cũng bạn niên thiếu, đương biết Minh Lan từ nhỏ đính hôn.

"Không, Vu Cửu."

"Là Hàng gật "Quả vậy!"

"Trông cậu như được Minh Lan hỏi.

"Không phải thì gì." Hàng bật "Hồi đó bọn nói, nếu cậu người khác, Vu Cửu khéo thành kẻ gi*t người mất."

"Hồi đó cậu đột trường, Vu Cửu đứng đợi cửa cậu lâu, ngày đêm nghỉ. đó hôm cũng đột biến mất, tưởng chịu từ bỏ."

"Hóa tìm được tung tích cậu, đuổi theo cậu đi rồi!"

Ấn tượng Minh Lan về Vu Cửu, ôn hòa, lễ phép, biết tiến biết lui. ràng vật lợi hại Alpha, nhưng ngoại lần đối với Trì, Vu Cửu chưa từng bộc lộ kỳ sự áp chế anh.

Ký ức lùi hơn, học sinh, Vu Cửu nhút nhát, trầm lặng, gò.

Thuần Vu Cửu mà biết, và Vu Cửu trong lời kể xóm, hai con người.

Trong miệng xóm, Vu Cửu thầm thương Minh Lan nhiều năm, đến mức người m/ù cũng có thể nhìn tình cảm dành cho cậu.

"Cậu có nghĩ đi học nhiều người chơi với cậu không?"

"Thật vì lúc đó hễ ai nói chuyện với cậu nhiều đều bị Vu Cửu dùng ánh mắt gi*t ch*t!"

Minh Lan: nghĩ vì tính cách cô đ/ộc, thích giao du, mới có bạn bè.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm