Tiệm Mộc Nhĩ

Chương 6.

24/06/2025 18:16

Lâm Nghê là tên anh ấy.

Anh nói muốn theo tôi về nhà, muốn cho tôi một lời giải thích.

Tôi nhìn tin nhắn chưa được mẹ trả lời trên điện thoại, rồi dẫn anh ta đến trung tâm thành phố.

Ở ngã tư, anh ta đi trước tôi hai bước rồi đột ngột dừng lại, “Bảo bối, nhà em ở đâu?”

Tôi dẫn anh ta tới trước tiệm, anh ta đẩy cửa bước vào một cách dứt khoát.

Thấy dáng vẻ quen đường quen nẻo ấy, lòng tôi bỗng trùng xuống.

“Lâm Nghê, anh từng đến nhà em trông tiệm giúp mẹ em rồi phải không?”

“Không mà, đây là lần đầu tiên anh đến.”

Anh đang nói dối.

Khi nãy ở ngã tư, rõ ràng anh ta theo phản xạ định rẽ về hướng nhà tôi, rồi mới cố tình dừng lại để chờ tôi dẫn đường.

Điều khiến tôi bận tâm nhất là: cửa tiệm nhà tôi nhìn ngoài thì là cửa kính bình thường, nhưng là loại kéo qua kéo lại hai bên.

Người đến lần đầu chắc chắn không thể phản ứng kịp.

Điều quan trọng nhất là hôm qua anh ta chính là người đưa tôi đi từ đây, thế mà lại chẳng hỏi một câu.

Một người bình thường, chẳng lẽ lại không thấy lạ?

Một cô gái bị đuổi ra khỏi nhà, chẳng ai thấy nghi ngờ sao?

Trên mặt Lâm Nghê hiện rõ vẻ căng thẳng pha chút phấn khích, không hề chú ý đến ánh mắt dò xét của tôi.

“Đây là mẹ em à? Trông đẹp thật đấy…”

Giọng điệu ve vãn của Lâm Nghê lập tức chuyển sang nghiêm túc, “Dì đúng là có khí chất.”

Mẹ tôi che miệng cười: “Con là người đầu tiên mà bảo bối đưa về nhà đấy, gọi là Lâm Nghê đúng không?”

Lâm Nghê nhìn tôi đầy xúc động, chắc tưởng tôi đã kể với mẹ.

Nhưng tôi chưa từng nói gì cả.

Tôi không nói mình đưa ai về, cũng chẳng nói người đó tên gì.

Vậy làm sao mẹ biết được?

Mẹ tôi quay sang Lâm Nghê, ngụ ý đầy ẩn ý: “Con có muốn trở thành… người nhà của chúng ta không?”

Gương mặt Lâm Nghê ửng đỏ vì phấn khích, vội vàng gật đầu lia lịa: “Con đồng ý! Con đồng ý!”

Giọng nói lạc đi, thái độ cũng không bình thường.

Quá mức phấn khích.

Tôi bắt đầu hối h/ận vì phút bốc đồng mà dẫn một người lai lịch mờ ám về nhà.

Ban đầu tôi chỉ muốn mẹ phải hối h/ận dù gì con gái mình ngủ với một người lạ, làm mẹ ai mà chẳng đ/au lòng.

Nhưng mẹ tôi lại có vẻ… vô cùng vui vẻ…

Sau khi đuổi Lâm Nghê đi, tôi ngồi một bên gi/ận dỗi, nghĩ tới nghĩ lui rồi thấy tủi thân, nước mắt không kìm được mà tuôn ào ào.

Mẹ ôm lấy tôi, giọng đầy vui sướng: “Bảo bối, mẹ biết ngay con không khiến mẹ thất vọng, vừa ra tay là tìm được một cây cọc cực phẩm rồi.”

Tôi lập tức nổi gi/ận, bật dậy.

“Cực phẩm cái gì chứ! Mẹ bị bệ/nh hả?!”

“Mẹ đã cho con ăn cái quái gì vậy? Mẹ vứt con ra ngoài để con bị người ta ngủ mất, mẹ có biết không?!”

Mẹ tôi sắc mặt không đổi, lạnh lùng đến rợn người.

Bà cứ thế nhìn tôi chằm chằm, khiến tôi toàn thân r/un r/ẩy, đến cả cơn gi/ận cũng dập tắt.

“Không phải con nói là muốn ki/ếm tiền sao?”

“Muốn ki/ếm tiền thì phải tìm được cây cọc phù hợp để trồng mộc nhĩ.”

“Chỉ có cọc cực phẩm mới có thể mọc ra mộc nhĩ hồng đáng giá.”

Cực phẩm, con mồi, cọc gỗ…

Là… đàn ông.

“Mẹ, cái ‘cọc gỗ’ mà mẹ nói… là chỉ Lâm Nghê sao?”

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

[BL] Người Yêu Hiền Lành Của Tôi Là Yandere

Chương 45.
Giới thiệu: Tôi là một tên côn đồ trường học, cá biệt lưu manh, vừa xấu vừa thô lỗ, học thì dốt mà quậy thì giỏi. Trên mặt tôi có một vết sẹo dài bên má, nó khiến tôi trông rất hung dữ, doạ các nữ sinh đều khiếp sợ mỗi khi nhìn thấy tôi. Tuy nhiên, cậu người yêu của tôi lại đối lập hoàn toàn. Cậu ấy là nam thần của trường, vừa đẹp trai trắng trẻo lại học giỏi, dáng người dong dỏng cao, thuộc diện nhà giàu, tính tình hiền lành nhu mì còn tốt bụng. Người theo đuổi xếp hàng dài, nhưng cậu lại chọn tôi. Có hai nữ sinh thầm ngưỡng mộ cậu ấy, thấy vậy rất không vừa lòng. Một cô gái thẳng thắn bảo với cậu khi đang ở ngay trước mặt tôi, rằng : "Lam Ngọc, cậu bị gã này uy hiế.p bắt ép phải yêu đương với gã đúng không? Cậu ra tín hiệu cầu cứu đi, tụi mình sẽ giúp đỡ cậu." Tôi biết là cô ta nói dối. Vì nãy giờ tôi liên tục chớp mắt bằng mã Morse, bàn tay lén giơ mấy ngón ra hiệu ét o ét, mà cô ta có nhìn thấy éo đâu. Ngược lại, cậu người yêu bé nhỏ kia tôi nhìn thấy rồi. Đôi mắt nheo lại đầy nguy hiểm. Cứu tôi với, cậu ta là Yandere, tôi mới là người bị ép đây mà, huhuhu. _____ Kẻ si tình lang thang [Người Viết Tình Trai]
79.07 K
4 ĐÀO HOA SÁT Chương 5
6 Tiểu Lỗi Chương 56
10 Bảy Năm Bên Nhau Chương 14
11 DẤU HÔN NGỤY TRANG Chương 17.
12 Hồ Ly Xuống Núi Chương 16

Mới cập nhật

Xem thêm