Trong thành phố truy th* th/ể Đại Chí, một bức ảnh chụp hắn lén lút ra ngoài được gửi thoại Đội Đường. Nhìn ngày chụp, mọi váng - hôm qua? Kẻ mà tưởng ch*t này thực ra vẫn còn sống?
Ngay khi đội Đường phóng xe căn lều ngoại nơi Đại Chí ẩn náu, hắn bị s/át h/ại. Đại Chí ch*t trúng đ/ộc, căn lều sâu trong núi. lẽ dù th/ối r/ữa thành xươ/ng cũng chẳng ai phát hiện.
Vụ án được phá nhanh chóng, hung thủ khiến mọi sửng sốt: Tường.
Làm việc viện c/ứu nghiệm học, chất đ/ộc Đại Chí có xuất xứ từ nghiệm hắn.
Tên này cực kỳ cẩn trọng, nếu cảnh sát kịp thời, anh có thể xóa sạch bằng chứng.
Về động cơ người, cương quyết răng.
Đội Đường đặt câu đinh ninh:
"Nếu Đàm Mẫn nói địa chỉ anh, sao báo cảnh sát?"
Cuối cùng, anh úng:
"Tôi... Tôi muốn tự tay trả th/ù Mẫn, nên mới thằng khốn này."
Truyền thông tô vẽ thành đàn trọng nghĩa động trong động. Luật sư nhận định án mạng có chủ này lãnh nhất 17 năm tù.
Cư mạng thương hại:
"Dù chia tay áp lực đình nhưng vẫn b/án giúp Đàm Mẫn kiện cũng khen đấy".
"Phương Đại Chí ch*t tiếc".
"Nhưng có lý do gì biện minh động người".
Khi được minh oan, phóng viên trại giam thăm Tường. Anh mặc quần áo tù nhàu nát, để ý mà ôm lấy hắn. quay tròn 360 quanh nước chứng kiến câu chuyện đôi trai tài gái sắc.
Tôi đượm buồn thốt lời tứ:
"Anh yên tâm, em sẽ chăm sóc mẹ anh chu đáo."
Ống trung thành ghi lại lời thề. Trình
Tường trợn mắt nhìn nụ cười méo mó hơn khuôn mặt biến dạng mất hình.
Lúc siết vòng tay thì thầm vào tai hắn:
"Kể anh nghe một bí nhé?"
Giọng khẽ đủ nghe:
"Biết sao hôm đám cưới, Đại Chí có thể nhanh chóng tìm tiệc không?"
Khóe môi nhếch lên:
"Bởi vì... em là đưa địa chỉ."