X/á/c dì bị đi, con gà trống cũng rời đi từ bao giờ, đoán là tự về nhà Đinh ai dám nhà cả.
Đêm nay ngủ ở trong bếp, các em gái nữa, tiếng động cả, ngủ vô cùng ngon, cũng mơ cho khi ánh trời chói chang hai xuyên cửa sổ vào mặt, tỉnh dậy.
Cho chạng vạng, cũng em trai ra.
Tôi trong căn phòng ta cây rìu, ta muốn con trai mình hảo cần gian.
Liên tục ba cũng nhìn ta ra khỏi cửa phòng, cho khi mùi hôi thối bay ra “hoảng chạy chỗ làng.
Tuy nhà quá mức tà khí đỡ nổi lời c/ầu x/in tôi, cuối cùng người đàn ông hợp sức đ/ập cửa phòng ra.
Mẹ em trai cũng rồi.
Mẹ dùng d/ao mắt, miệng tai mình hết để ở em đang cắm cây rìu, em trai thì bị đói ch*t.
Mọi người nói là đi/ên chịu nổi nhiều người thân vậy, ta muốn bổ ra để lấy n/ão cho em trai dùng.
Nhưng mà óc ngốc x/ấu xa vậy, cho dù thể đổi thì cũng tác dụng gì?
Người trong làng đáng thương nên ch/ôn cất em trai.
Trong nhà ngoại trừ thì ai nữa.
Trưởng làng sắp xếp người chăm ai họ cảm do mạng cứng nên khắc nhiều người thân vậy.
Bà Đinh dẫn về nhà ấy, ấy nhận nuôi tôi.
Sau đó, đất hơi gồ lên ở bên này mọc lên những mầm cây xanh, đang đung gió…