Cùng Bạn Trai C hi ế n T r a n h Lạnh

Chương 13

25/09/2024 21:27

Tôi ở lại biệt thự vùng ngoại ô phía Bắc một thời gian, về nhà.

Hành vẫn còn ở đó, bao cả chiếc vòng đã chuẩn bị để Hứa Hoài An.

Kết quả quà này bị phát hiện và đòi lấy đi.

Thực ra việc lại quà đầu dành cho người khác là một tốt đẹp gì.

Nhưng dường như để tâm:

“Lộc Lộc thích đ/á quý không? Để anh tìm vài viên đ/á đẹp rồi đính lên, đây sẽ trở thành kỷ niệm riêng chúng ta.”

Tôi liếc anh ấy.

Suy đi lại, nếu đồng ý thì có vẻ sẽ hơi nhỏ nhen.

Vài ngày sau, gần ngày sinh nhật tôi.

Tôi đã quên bẵng đi chuyện này.

Khi gọi điện người nhà, nấu ăn trong bếp.

Nghe thấy tiếng nói, anh cầm quả cà chua xong chạy ra ngoài.

Mẹ ở đầu bên kia màn hình, trò chuyện tôi.

“Lộc Lộc, ở đâu Sao mẹ thấy lạ nhỉ?

“Ở cùng Hứa Hoài à?”

Ồ, xem ra Hứa Hoài vẫn chưa chuyện chúng t.ay.

Trưởng bối như còn chưa biết chuyện này.

Tôi ngẩng đầu Nguyên.

Anh dựa hờ hững dùng vỏ quả cà chua.

Biểu cảm có vẻ thờ ơ.

Nhưng rõ ràng các đ/ốt ngón bên nắm ch/ặt mức hiện lên màu xanh tái.

Tôi khẽ cười.

Lắc đầu.

“Con và Hứa Hoài t.ay rồi.”

“Chi nào thì sinh nhật sẽ giải thích rõ.”

“—Còn nữa, sẽ giới mẹ một người.”

“Là bạn hiện con.”

Vừa lời, bất ngờ tôi.

Mắt anh lấp lánh, tràn đầy ngạc nhiên và vui mừng.

Hôm sau khi video thúc, có khách cuộc gọi cũng nhanh chóng thúc.

Nói thật, rằng mẹ sẽ chấp nhận ngay lập tức.

Gia sản vốn nghiệp ở phía Nam, sau này mới chuyển lên phía ít qua lại Lâm, Hứa.

Do cũng hiểu rõ là người nào.

Thêm nữa từ nhỏ đã có hôn ước Hứa Hoài An.

Bao năm qua, đã Hứa Hoài như rể.

Vì vậy những ngày này, đã chuẩn bị thần để đối mẹ.

Làm nào để chấp nhận sự thật rằng và Hứa Hoài đã đường ai nấy đi.

Nhưng ngờ——

Khi thật sự ngày đó.

Khi nắm bước phòng bao đã đặt khách sạn.

Mở cửa ra.

Bố mẹ một cái, hề có cảm kinh ngạc chán như tưởng tượng.

Bữa tối đó, bốn người.

Ăn uống rất hòa thuận.

Bố nói chuyện kinh doanh.

Mẹ kéo ra công.

Giọng nói nhàng.

“Con yêu.” Bà ôm lòng, xoa đầu tôi.

“Chỉ cần hài người ta, chúng ta đều có thể chấp nhận.”

Khoảnh khắc đó, đột nhiên cảm thấy mình thật ngây ngô.

Nước mắt rưng rưng, cảm giác trào dâng——

Hối h/ận vì mấy ngày qua đã quá nhiều, ra mẹ.

Điều tâm, chỉ là mình có hạnh phúc thôi.

Mẹ cúi xuống, gương mặt lên.

“Vậy thích người ta không?”

Tôi lại, qua cửa sổ công, đúng lúc chạm mắt Nguyên.

Tôi mỉm cười.

Khẽ đầu.

“Dạ” một tiếng.

Danh sách chương

Có thể bạn quan tâm

Bình luận

Đọc tiếp

Bảng xếp hạng

Mới cập nhật

Xem thêm