Quản gia đang phân công cho đám người hầu, nghe thấy tiếng bước chân vang lên ở đằng sau, biết chắc là Thiếu tướng trở lại, vội quay người mỉm cười niềm nở.
Đến khi nhìn thấy người mà Thiếu tướng ôm vào, nụ cười của ông liền cứng đờ.
Enigma đ/áng s/ợ trước giờ chưa từng gần gũi với bất kì Omega nào, bây giờ lại cẩn thận ôm một Beta trong lòng.
Beta kia nhìn thật dơ bẩn, quần áo rác rưới hôi hám như ăn xin, g/ầy gò không có tí nào xinh đẹp diễm lệ, đặt cạnh các Omega trội quý tộc khác đều thua xa. Vậy mà lại khiến cho vị Thiếu tướng dưới một người trên vạn người tự mình ôm vào trong nhà.
Quản gia đẩy gọng kính vàng nằm ngay ngắn trên sống mũi, bước đến kính cẩn hỏi Thiệu Trầm:
"Thiếu tướng, vị đây là...?"
Sở Hi được đặt xuống dưới đất. Y nhìn sàn nhà sạch sẽ bóng loáng phía dưới, ngón chân hơi co lại, sợ mình sẽ làm bẩn sàn.
Beta rụt rè ngẩng đầu nhìn khung cảnh xa hoa trong biệt thự, không hiểu nổi vì sao người như mình lại được đưa vào trong đây.
Tầm mắt của Thiệu Trầm vẫn luôn dính ch/ặt trên người Sở Hi, hắn nói với lão quản gia:
"Đưa beta này đi tắm rửa sạch sẽ rồi chuẩn bị quần áo vừa kích cỡ với y. Rồi dọn một phòng để người này vào ở..."
Hắn nói đến đây chợt ngưng lại, ngẫm nghĩ gì đó, sửa lời:
"Thôi, khỏi dọn phòng khác, vợ chồng thì nên ở chung với nhau. Để y vào ở phòng ta đi."
Lão quản gia đứng hình như bị sét đ/á/nh.