Sáng sớm hôm sau, trưởng đưa Từ trở về.
Miệng vết thương của anh ta xử lý, nhưng cả vẫn si ngốc trước, vừa gặp tôi trốn sang một bên.
Ông nghe thấy tin tức đến nhà trưởng làng, xa thấy ta khỏe mạnh hiếm có, bước vững hơn thường ít:
"Tìm tôi tìm rồi!”
Ông ta dưới gốc bách già chẳng mấy nhiều tụ tập tới xem trò vui.
Những dân số ông, bà dường nhà dưỡng th/ai, mang th/ai vì nhà con trai.
Ngay cả mẹ mang th/ai thứ ba.
Tôi sau trưởng Từ khi các dân nhìn thấy Từ Trị, nhốn nháo nhường anh ta, anh ta thần.
"Chú Minh, đừng dán mấy thứ bùa chú vô đấy?”
Trưởng khó tính hỏi, hiển nhiên ghi việc Từ phát đi/ên đêm hôm lên trẻ.
"Lần nhất định thành công.” Ông nịch nói, ta hua quyển khâu gáy ố tay: “Đây ghi chú pháp tổ sư tôi để lại, bên vừa hay phá giải q/uỷ át thi trận!”
Tình hình hiện kết quả thế thì đây cuối cùng, cứ liều thử một phen, hay thì thôi.
Cách tra tên gọi cốt.
Lấy tro của sinh cùng năm với Từ Trị, trộn với m/áu tim của Từ rồi uống, sau đó sửa tên đổi họ Từ Trị, dựng một ngôi m/ộ trống, ch/ôn năm miếng ngọc Câu kia vào coi hoàn thành.
Với gọi "hoán th/ai đổi cốt”, nay trở đi, anh ta sẽ còn Từ ban đầu nữa, th/ể nữ tất nhiên sẽ tìm mục tiêu cuối cùng của ta.
Trưởng túng: “Này… đứa sinh cùng năm với chúng ta thằng Hổ, tr/ộm ngọc Câu ch*t rồi còn đâu, được, ra ngoài m/ua về thôi nhỉ?”
"Cái tôi biết, đứa mà tôi nắm lòng tay giờ sinh đẻ cơ chứ, năm?” Ông hơi mỉm cười, áng chừng túi vải mình mang người: "Hôm tôi đến thị trấn một chuyến, m/ua thi tay một sư muội, vừa hỏa th/iêu đấy, vừa hay phù hợp để hoán Trị.”